![]() |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Chiều ấy, hai Vua xuống ghe Cùng Trần Quang Khải xuôi về An Bang Gặp Trần Hưng Đạo họp bàn Tính kế khi giặc sắp tràn biên cương Lại nói về Hưng Đạo Vương Binh pháp, trận thế, đao, thương gồm tài Thao lược có một không hai Môn khách, gia tướng, toàn người giỏi giang Từ Vạn Kiếp đến An Bang Chí Linh, đến Lục Đầu Giang sóng tràn Quân tinh nhuệ, dân an khang Thủy - bộ luyện tập không màng nắng mưa Trương Hán Siêu lo giấy tờ Yết Kiêu, Dã Tượng quân cơ hơn người Yết Kiêu nổi tiếng tài bơi Dã Tượng, sức khỏe như voi trên rừng Phạm Ngũ Lão cũng anh hùng Tinh thông võ nghệ, giỏi dùng binh thư Hưng Đạo Vương gác chuyện tư Một lòng vì nước, không từ gian nan Khi giặc lăm le kéo sang Vua mở Hội nghị Bình Than - Lục Đầu Tập trung tướng tá, vương hầu Bàn kế chống giặc, trước sau rõ ràng Quốc Toản xuống bến Bình Than Nằng nặc đòi được vào bàn quân cơ Lính canh giữ lại trên bờ Quốc Toản không chịu, la to đòi vào Vua nghe trên bến lao xao Bèn truyền cho lính gác vào trình tâu Khi biết chuyện Hoài Văn Hầu Vua khen ngợi Toản, xoa đầu, thưởng cam (Trên bờ, Toản vẫn hầm hầm Tay bóp nát mất quả cam lúc nào Bèn về may ngọn cờ đào Chiêu mộ trai tráng, sung vào đội quân "Phá cường địch, báo hoàng ân" Cờ thêu sáu chữ, luyện quân miệt mài) (còn nữa) |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... "Phá cường địch, báo hoàng ân" Cờ thêu sáu chữ, luyện quân miệt mài Bình Than, trước buổi thứ hai Vua đang đứng ngắm sông dài mênh mang Chợt thấy một chiếc thuyền nan Vun vút lướt sóng, chất than củi đầy Một trung niên, dáng cao, gầy Nón tơi, áo chẽn ngắn tay trên thuyền Vua chợt nhận thấy quen quen Trong lòng nghi hoặc, bèn truyền đuổi theo Thuyền than vẫn lướt vèo vèo Ông lão ngoái đáp :"Tôi theo nghề này Bán than kiếm sống qua ngày Vương hầu hội họp, tôi hay biết gì?" Nghe khẩu khí, Vua càng nghi Không phải quý tộc, chắc gì dám ngang Bèn truyền, đòi chủ thuyền than Thấy : dáng vàng võ, phong trần hằn sâu Ẩn dưới bù xù tóc râu Là vẻ quắc thước vương hầu kinh sư Còn ai khác Trần Khánh Dư Xưa bị tội, phải ẩn cư nơi này Bán than kiếm sống qua ngày (Xưa, Khánh Dư cũng là tay lẫy lừng Đinh Tỵ, thắng trận tưng bừng (1258) Được ghi công lớn khi mừng chiến công Sau, lại mắc tội tư thông Với vợ Quốc Nghiễn(*), lúc (Nghiễn) không có nhà Vua bắt tội, chiếu ban ra: Dùng gậy đánh chết, mới là đáng thân Nhưng Vua nghĩ, Dư công thần Bèn dặn chấp pháp có phần nương tay Đánh cho đau, ốm chục ngày Cắt hết quan tước, đuổi ngay khỏi thành Dư về lại châu Chí Linh Vốn là đất của cha mình(**) khi xưa Đất ấy đồn điền lưa thưa Bổng lộc cũng ít, chẳng vừa đủ ăn Đích thân Dư phải ủ than Tình cờ hôm ấy đi ngang Lục Đầu) Thượng Hoàng gặp Dư, ngẹn ngào Dư khóc, phục xuống lạy chào hai Vua Nhân Tông bèn xá tội xưa Lại cởi áo ngự để đưa Dư choàng Cho vào hội nghị họp bàn (Xưa nay Dư vốn dọc ngang Vân Đồn) Khánh Dư phát biểu hùng hồn Bàn việc quân thuỷ, thiệt hơn rạch ròi: Nước ta chằng chịt sông ngòi Quân thủy cơ động, tiến lui thần tình Lại nhắc phòng mặt Chiêm Thành Đề phòng Nguyên sẽ đánh quành trở lên Giọng Khánh Dư vẫn vang rền Gian khổ vẫn giữ được nền tảng xưa (*) : Hưng Vũ Vương Trần Quốc Nghiễn, con trai Hưng Đạo Vương. (**): Trần Phó Duyệt (còn nữa) |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Giọng Khánh Dư vẫn vang rền Gian khổ vẫn giữ được nền tảng xưa Quả nhiên, Dư tính không thừa Thông tin mật báo : Nguyên vừa khởi binh Toa Đô đi đánh Chiêm Thành Tạo gọng kìm đánh nước mình phía sau Năm Nhâm Ngọ, từ Quảng Châu (1283) Thủy quân Nguyên kéo đánh vào đất Chiêm Chiêm Thành quân kỷ rất nghiêm Toa Đô đánh mãi, xin thêm quân nhà Vạn rưỡi viện binh kéo qua Gặp cơn bão biển, tan ra muôn đường Toa Đô khốn đốn cùng đường Tiến vào Ô, Lý, gần đường Nghệ An (Thực ra, khi đó Quốc Khang Ngầm gửi lương thảo giúp sang Chiêm Thành) Giặc đóng quân sát nước mình Đốn gỗ dựng thành, cướp phá thảo lương Quan trấn thủ Tĩnh Quốc Vương Điều binh án ngữ, chặn đường vùng biên Cùng lúc, phía Bắc, vua Nguyên Đòi mượn đường bộ đánh miền phía Nam Lại đòi Đại Việt phải kham Chu cấp lương thực - dã tâm rõ ràng Xác định giặc sẽ đánh sang Vua bèn xuống chiếu sẵn sàng toàn dân Trai tráng nô nức sung quân Thích chữ "Sát Thát" tỏ phần quyết tâm Rèn, đúc vũ khí ầm ầm Khí thế sôi sục vang âm mọi làng Hưng Đạo Vương trút tâm can Viết Hịch Tướng Sĩ, bày gan trải lòng Nhậm chức Tiết Chế Quốc Công Thống lĩnh công cuộc quốc phòng toàn dân Dịp ấy sắp Tết Giáp Thân (cuối 1283) Nhà Vua xuống chiếu, ân cần khiêm cung Nêu rõ tình hình giặc hung Mời các bô lão về cung Diên Hồng Gần xa, bô lão nức lòng Đổ về diện kiến mặt rồng tại kinh Vua trình bày rõ việc binh Hỏi các bô lão tình hình ý dân Dưới điện, các cụ hô rần Một lòng quyết đánh đuổi quân giặc thù (còn nữa) |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Dưới điện, các cụ hô rần Một lòng quyết đánh đuổi quân giặc thù Cuối năm 1284 26 tháng Chạp, tin từ vùng biên Năm chục vạn quân giặc Nguyên Chia hai cánh lớn, vượt biên tiến vào Thoát Hoan thống lĩnh tối cao Xua quân giặc dữ tràn vào nước ta Một cánh do Bôn-Kha-Đa Vượt Khâu Ôn tiến thẳng qua nước mình Một cánh theo hướng Lộc Bình Qua Lộc Châu, có đại binh cánh này Chỉ huy là Xa-Tac-Tai Cùng Lý Bang Hiến, lệnh bài tiên phong Quân ta ít, quân giặc đông Ải Kha Ly mất chỉ trong một ngày Quân Nguyên thừa thắng tiến ngay Vượt qua Bản Động, xuống ngay Nội Bàng Cánh phía Tây, từ Khâu Ôn Qua ải Pha Lũy đánh dồn Chi Lăng Hưng Đạo Vương trấn Nội Bàng Thoát Hoan cử sứ giả sang dụ hàng Nhưng tê sứ giựac vừa sang Liền bị gọt tóc và quăng trở về Thoát Hoan tức giận hầm hè Thúc quân từng lớp, từng bè tấn công (còn nữa) |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Thoát Hoan tức giận hầm hè Thúc quân từng lớp, từng bè tấn công Quân giặc tràn lên, cậy đông Dần dần chọc thủng được phòng tuyến ta Thoát Hoan bèn chia quân ra Hai cánh thủy - bộ, đánh ra Lục Đầu Chiến trường vang tiếng gươm đao Quân Trần lăn xả đánh vào giặc hung Chặn từng hẻm núi, khúc sông Giặc tiến rất chậm, dù đông hơn nhiều Từ sáng sớm đến sẩm chiều Nội Bàng thất thủ, ta nhiều thương vong Cản chậm được bước giặc hung Hưng Đạo Vương rút lui cùng ít quân Đến gần ngã ba bãi Tân Đường nhỏ, giặc lại đuổi gần sau lưng Có người bèn bàn với Vương Nên rẽ đường khác mà đừng ra sông Sợ giặc đuổi kịp, hại ông Đại Vương nghe vậy trong lòng đắn đo Dã Tượng hiểu chủ, bèn dò : "Đại Vương lúc trước dặn dò Yết Kiêu Đề phòng thế trận xoay chiều Phục thuyền đón sẵn, nay Kiêu còn chờ?" Vương đáp :"Chính thế, ta lo Muộn rồi, Kiêu có còn chờ hay không?" (Giặc nhằm Vạn Kiếp tấn công Quân Trần chủ ý là không đối đầu Không dốc toàn lực đánh nhau Chia tách quân giặc hai đầu Bắc, Nam Ngăn Toa Đô với Thoát Hoan Tìm kế đánh trả, diệt dần giặc hung) Biết Yết Kiêu rất nghĩa trung Dã Tượng bèn khẳng định cùng Đại Vương : "Nhận mật lệnh đón dọc đường Yết Kiêu nhất định chờ Vương đến cùng" Vương nghe thế, bèn yên lòng Tiếp tục đường nhỏ hướng sông rút dần Thầy trò kịp đến bãi Tân Giặc Nguyên đuổi gấp, sát gần phía sau Yết Kiêu quả vẫn cắm sào Dừng thuyền chờ đợi, trước sau không dời Đại Vương cảm kích buột lời : "Chim Hồng, chim Hộc trên trời cao xanh Bay cao, nhờ ở bên mình Sáu hàng lông cánh kiên trinh, vững vàng" (còn nữa) |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Đại Vương cảm kích buột lời : "Chim Hồng, chim Hộc trên trời cao xanh Bay cao, nhờ ở bên mình Sáu hàng lông cánh kiên trinh, vững vàng" * * * * * * * Giặc phá được ải Nội Bàng Thủy quân Ô Mã tràn sang Lục Đầu Năm thuyền móc lại với nhau Lừng lững như một tòa lầu trên sông Bấy giờ, vào dịp cuối đông Nước rất lạnh, giặc chỉ phòng bên trên Bàn kế, Yết Kiêu đứng lên Lập đội cảm tử đục thuyền giặc hung Lặn xuống nước lạnh đêm đông Đục vỡ thuyền giặc, việc xong, rút liền Làm kinh sợ đám giặc Nguyên Đang đêm bỗng chốc chìm thuyền, chết quân Giữa Tết, không được vui xuân Nơm nớp phòng bị quân Trần tấn công Thuyền cứ chìm dần dưới sông Ngày không dám nghỉ, đêm không dám nằm Xa-Tác-Tai bèn lệnh ngầm Lập đội thuyền nhỏ, lưới ngầm thả sâu Đính sẵn cả loạt móc câu Khi chiến hạm đắm, phải mau quăng chài Tết Ất Dậu, đêm mùng Hai (1285) Yết Kiêu lỡ dính lưới chài giặc Nguyên Bị chúng bắt, trói lên thuyền Yết Kiêu chẳng hãi, điềm nhiên lạnh lùng Thoát Hoan thấy chàng kiêu hùng Vạm vỡ, mắt sáng, oai phong muôn phần Giữ trại giặc, vẫn bình thân Trong lòng tướng giặc có phần mến yêu Bèn sai cởi trói Yết Kiêu Mời vào yến tiệc, ra chiều nể nang (còn nữa) |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Bèn sai cởi trói Yết Kiêu Mời vào yến tiệc, ra chiều nể nang Trong bụng thầm tính mưu gian Định dùng vật chất dụ hàng Yết Kiêu Yết Kiêu chẳng đợi mời nhiều Uống rượu, bốc thịt ra điều tự nhiên Thoát Hoan hỏi, trả lời liền : "Yết Kiêu ta, chỉ là tên tầm thường Đưới trướng Hưng Đạo Đại Vương Người tài đầy rẫy, đâu thường như ta Ta bị bắt, chẳng qua là Đôi quân cảm tử bên ta quá nhiều Cứ mỗi lần cuối giờ chiều Lại tranh nhau được xuất chiêu đục thuyền Chẳng ai nhường ai, cho nên Dạo này phải cậy đến quyền bắt thăm Ta bắt trúng, lại yếu tầm Chứ vào người khác, ngươi làm được chi?" Thoát Hoan trong bụng hồ nghi : "Ngươi chỉ ta bắt đám đi đục thuyền?" Yết Kiêu trả lời điềm nhiên : "Tối họ xuất phát, ta liền dẫn đi" Nói xong, ăn uống tì tì Thản nhiên chẳng ngó ngàng gì giặc Nguyên Lý Bang Hiến lập 10 thuyền Yết Kiêu chỉ hướng về miền lách, lau 2 tên đứng sát phía sau Hiến giương cung sẵn, nhằm đầu Yêt Kiêu (Chúng vẫn đề phòng mắc mưu) Biết thế, trong bụng Yết Kiêu cười thầm Đến đoạn lau sậy um tùm Hai tay Kiêu thọc mắt đâm hai thằng Nhanh như chớp giật cái nhoằng Hiến chưa kịp bắn, Kiêu băng khỏi thuyền Giặc bủa ra, sẵn cung tên Chờ Kiêu ngoi thở là liền buông dây Bỗng chúng nghe vẳng đâu đây Một tiếng cười lớn, giọng đầy khinh khi : "Cám ơn Lý Bang Hiến mi Dùng chiến hạm chở ta đi về nhà" Tiếng cười theo gió vang xa Lý Bang Hiến giận, sợ, la quân về (còn nữa) |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Tiếng cười theo gió vang xa Lý Bang Hiến giận, sợ, la quân về Sau đó quân giặc nhất tề Tấn công Vạn Kiếp, hai bề giáp công Đại quân giặc Nguyên cậy đông Thủy, bộ lớp lớp tấn công quân Trần Hưng Đạo Vương đã ém quân Đánh chặn, đánh tỉa, địch dần tiêu hao Nhưng giặc đông, tiến ào ào Vương không ham đánh, rút vào Thăng Long (Quân ta rút giữa đêm đông Nhẹ nhàng, nhanh gọn, giặc không biết gì) Sáng sau, biết ta rút đi Thoát Hoan lồng lộn, tức thì đuổi ngay Quân ta đoán trước việc này Đã thả chướng ngại vật đầy trên sông Hoan sai đại tướng Lý Hằng Nắm cánh quân thủy tiến bằng đường sông Y dẫn quân bộ tấn công Cùng với Ô Mã đánh vùng Gia Lâm (Vốn Thoát Hoan có dã tâm Đuổi nhanh, đánh gấp, mong cầm Thăng Long) Sai làm cầu phao sang sông (sông Đuống) Tính đánh liên tục mà không cho ngừng Khánh Dư thấy thế, cả mừng Cho quân lặn xuống chặt thừng cầu phao Binh lực địch lại tiêu hao Bè tre quăng giặc ào ào xuống sông Quốc Toản nhân đó tấn công Đâm tả, thọc hữu, mà không đối đầu Làm giặc không thể tiến mau Làm cho tướng giặc đau đầu nghĩ mưu Sau, y cho bắc lại cầu Dùng xích sắt cột, nối nhau từng bè Liên tục bắn tên chắn, che Ì ạch mãi, cũng vượt bè qua sông Đóng ở bờ Bắc sông Hồng Lúc này ta đã chắn Đông Bộ đầu Bảo vệ Thăng Long phía sau Trong là thuyền chiến, ngoài rào cọc tre Máy bắn đá đặt trên đê Cung tên, giáo mác lăm le sẵn sàng Mỗi lần giặc tấn công sang Tiếng hô xung sát vang vang sông Hồng Ta biết khó giữ Thăng Long Khi Lý Hằng tới, giặc đông thêm nhiều (Còn nữa) |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Ta biết khó giữ Thăng Long Khi Lý Hằng tới, giặc đông thêm nhiều Nhưng để sơ tán quan triều Di tản dân chúng, cần nhiều thời gian Vua bèn kiếm một viên quan Có tài ứng đối, để sang cầu hòa Đỗ Khắc Chung bèn tiến ra : "Thần tuy tài mọn, nhưng mà xin đi" Vua bảo :"Gặp Ô Mã Nhi Giả cầu hòa để ta di tản dần Nhà ngươi liệu có đủ gan Ứng đối với tướng giặc tàn hung kia?" Khắc Chung thướng mạo thô bè Nét mặt gồ ghề, miệng rộng, mũi thô Mắt đen nhìn thẳng, trán dô Phong thái điềm tĩnh tựa hồ nước sâu Nghe Vua hỏi, Chung bèn tâu : "Sở học, sức vóc thần đâu ra gì Nhưng đã nhận trọng mệnh thì Rừng gươm, biển lửa không gì từ nan" Nói xong, cầm thư Vua Trần Một mình thuyền nhỏ tiến sang trại thù Mắt nhìn thẳng, lưng không gù Rẽ hai hàng giáo từ từ tiến lên Thái độ đĩnh đạc, thản nhiên Tiến thẳng đến chỗ tướng Nguyên đang chờ Gặp Ô Mã, Chung nói to : "Xin ngài thống lĩnh nhận thư cầu hòa" Trại giặc gươm giáo sáng lòa Giọng Chung vang, ấm, rất là hiên ngang Ô Mã Nhi, vốn hung tàn Nhưng trong bụng đã mấy phần nể Chung Nói :"Muốn giao chiến tới cùng Thư cầu hòa chớ đem dùng ở đây" Khắc Chung bèn đáp lời ngay : "Hòa - sinh lễ nghĩa, Chiến - gây hiềm thù Quốc vương tôi, vốn ôn nhu Chọn đường hòa hiếu, ngàn thu vững bền" Nhi hạch :"Hoàng đế nhà Nguyên Là bậc kiệt hiệt khắp miền Đông - Tây Người Thát kiêu dũng, hùng oai Vua ngươi vô lễ, lại sai quân mình Thích chữ Sát Thát nhờn khinh Tội ấy to lắm với binh thiên triều" Chung đáp :"Nếu chó cắn liều Khi người lạ đến, là điều dĩ nhiên" Ô Mã Nhi không hiểu liền Lặng thinh ngồi mãi. Chung bèn nói thêm : "Đó, ngài thống lĩnh nghĩ xem, Chó cắn người lạ được xem là thường Dân tôi trung với Quốc vương Tự thích chữ ấy, cũng thường mà thôi Ngay như ở cánh tay tôi Cũng có chữ ấy" - nói rồi, vén ra. Nhi lại hỏi :"Đại quân ta Từ xa kéo tới, sao nhà vua ngươi Không xem gương các nước người Tự lên biên giớ, trói người, hàng ta? Lại còn chống lệnh, đánh qua Liệu càng bọ ngựa được là mấy hơi?" Khắc Chung ôn tồn trả lời : "Nước tôi tuy nhỏ, mấy đời gần đây Lập nền tự chủ đến nay Đều bảo nhau giữ, chung tay đến cùng Đầu hàng, dẫu có được dung Nhục kia lưu sử sách cùng thiên thu Vả lại, nếu biết ôn nhu Nhỏ triều cống Lớn, muôn thu hiếu hòa Các triều đại trước từng qua Nay, xin quý quốc hiếu hòa không xong Người ta nói : thú đường cùng Quay đầu chống lại cực hung là thường Huống chi, người - lúc cùng đường Đấu tranh chống lại, là thường vậy thôi" Khắc Chung lời cứ nối lời Ý tứ chặt chẽ không lơi chút nào Ô Mã Nhi cất giọng cao: "Quân ta mượn lối đánh vào nước Chiêm Nghe lời, mọi việc sẽ yên Nhược bằng không, sẽ bị nghiền ra tro" Khắc Chung thản nhiên không lo Cáo từ tướng giặc, tự do ra về Được một lát, Ô Mã Nhi Nghĩ lại, kêu bắt, Chung đi xa rồi (còn nữa) |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Được một lát, Ô Mã Nhi Nghĩ lại, kêu bắt, Chung đi xa rồi Lại nói, chiến sự sục sôi Vua Nguyên sốt ruột, đừng ngồi không yên Bèn mở một cánh quân thêm Na-Rút-Đin kéo qua miền Tuyên Quang Nhật Duật đem quân chặn ngang Dùng thủy quân đánh, nhịp nhàng rút lui Thuyền ta thuận gió trôi xuôi Kỵ binh giặc đuổi bám đuôi trên bờ Đến mấy khúc sông quanh co Duật thấy giặc tụt lại bờ xa xa Bụng nghi giặc có kế tà Bèn sai tế tác bung ra dò tìm Quả nhiên là Na-Rut-Đin Cho đội kỵ mã tắt miền Châu Phong Chặn đón gần ngã ba sông Phía sau đuổi lại, tính công hai đầu Nhưng giặc kia có ngờ đâu Duật đã giấu ngựa từ lâu trong rừng Bất ngờ, thuyền cập Sơn Đông Lên ngựa, cả đạo ung dung rời thuyền Rút trong trật tự, lặng yên Men chân Tam Đảo qua miền Hồng Châu Rồi theo kế hoạch dài lâu Duật rút cả đạo về mau Thiên Trường * * * * * * * Lại nói, trước thế giặc cường Quốc Công Tiết Chế tính đường lui quân Rút hoàng gia và toàn dân Rồi tiếp tục rút đại quân sau cùng Xuôi dọc theo con sông Hồng (Lúc này quân thủy Lý Hằng vừa sang) Thăng Long lúc này bỏ hoang Đồ đạc, lương thực đều mang đi cùng Hoan vào, chè chén tiệc tùng Thấy thành trống rỗng, trong lòng bất an Hôm sau y lại kéo quân Lập trại ở tận bến Đông Bộ đầu Hưng Đạo Vương rút ít lâu Quân Trần Quốc Toản từ đâu tìm về Thăng Long thiếu thốn đủ bề Thoát Hoan buộc phải đánh về hạ lưu (sông Hồng) (còn nữa) |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 03:08 AM. |
Powered by: vBulletin v3.x.x
Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.