![]() |
|
Hoàng sư phì ( Vinh Quang ) là một thị trấn khá nhỏ. Lèo tèo dăm ba khách sạn, hàng quán phố xá cũng không nhiều lắm. Chiều tối đến nơi, lo kiếm khách sạn rồi đi ăn. Có vài thứ đáng chú ý ở HSP:
1. Cái khách sạn mình ở đồ dùng bằng gỗ khá nhiều. Tuy nhiên đa phần bị mối ăn. Nằm trong phòng mối ăn mấy cánh cửa nghe rào rào, sợ lắm. Sợ cái giường mình đang ngủ có thể sập lúc nào không biết. 2. Quán thịt chó ngay ngã 3 gần cái cầu gữa thị trấn ăn dỡ kinh người. Thịt khô khốc, ăn chán hơn cả nhai dây nịt. 3. Cái này bù lại 2 cái kia, phố xá tuy không đẹp nhưng có con suối chạy giữa phố. Cứ tưởng tượng thế này, phía trên núi mây mù lững lờ bay, phía dưới thì suối chảy rì rào, trời thì lành lạnh. Ngồi nhâm nhi cafe buổi sáng phê lắm. Cái thị trấn HSP nó thế này http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TK...0/P9273255.JPG Buổi sáng ngủ dậy, trời mưa rả rích, lười ơi là lười. Lang thang ăn tí bánh cuốn ( lại bánh cuốn ) chụp hình, rồi về chuẩn bị đồ. Lần này đi thì chả có kế hoạch gì cả. Cứ thế mà đi, lết được đến đâu thì đến, bất cần đời. http://lh4.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TK...2/P9273261.JPG http://lh4.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TK...0/P9273263.JPG Lúa vàng này ( phải boot màu đấy, không thì cứ xin xỉn ) http://lh4.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TK...2/P9273277.JPG http://lh5.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TK...2/P9273283.JPG |
Lần nào đi cũng là sự trốn chạy. Trốn chạy cuộc sống, trốn chạy tâm hồn. Đi lặng lẽ giữa núi rừng, để cho cơn mưa gột rửa tâm hồn. Bây giờ tâm hồn mình thành sỏi đá. Đứng giữa đèo lên Quản Bạ, nơi mà một năm trước mình đã ngất ngây trước vẻ hùng vĩ. Bây giờ nhìn lại thấy cũng bình thường. Có lẽ chỉ còn cách đi sâu vào núi, nơi những con người đang sống, cần cù nơi nương rẫy. Ở nơi đó, núi rừng là nhà, đèo cao trở thành con dốc nhỏ.
|
Bỏ lại sau lưng sự kỳ vĩ của Tam Sơn, Quản Bạ hay cao nguyên đá Đồng Văn, mình chui vào Phó Bảng. Đi kiếm cái khác biệt của cuộc sống. Nơi bắt đầu xuất hiện sự thiếu thốn ở vùng biên. Bữa cơm phải gõ cửa, phải ngồi chờ chủ nhà đi nấu món ăn. Mất thời gian nhưng sự ấm cúng cũng cảm thấy đủ cho mình.
Đường về Phó Bảng http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TK...2/P9273299.JPG http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TK...2/P9273300.JPG Bữa cơm phải gõ từng nhà. http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TK...2/P9273301.JPG http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TK...0/P9273304.JPG http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TK...2/P9273309.JPG |
Phó Bảng, thị trấn ngủ quên. Thị trấn nhỏ, yên tĩnh 1 cách lạ lùng. Sáng thức giấc người nhẹ nhõm, khí hậu trong lành. Đáng lý ra phải thư thả đi dạo, nhưng nhìn mưa phùn đang rơi, cái lười lại trỗi dậy. Với lý do chạy loanh quanh cho dễ, tôi lại lôi con cd ra hành hạ. Cả cái thị trấn này chỉ có 2 hàng ăn sáng, vẫn cơm phở bánh cuốn.
Thị trấn nhỏ Phó Bảng http://lh4.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283312.JPG Tô phở đầu tiên và cũng là duy nhất của chuyến đi http://lh6.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283314.JPG Buổi sáng trời mưa, se se lạnh, lưng dựa ghế kêu cafe, vừa uống vừa nhìn, vừa chụp ảnh. Thật là sung sướng. http://lh5.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283342.JPG http://lh5.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...0/P9283318.JPG http://lh5.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283325.JPG |
Những ngôi trình tường của người dân tộc Hán bằng đất được nện rất dày, giúp chống chọi với cái giá rét của phương bắc. Phía trong tường có lõi tre. Trong nhà căng những miếng vải làm trần. Trên tường đối diện cửa ra vào có dán những câu chữ Hán. Nội dung dường như nói về chủ nhà là ai....
http://lh4.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...0/P9283329.JPG http://lh6.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283334.JPG http://lh4.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283345.JPG Phố yên tĩnh, núi yên tĩnh. Mây cứ bay, đời nghiêng ngã. http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283346.JPG http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283347.JPG http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283341.JPG |
Đẹp quá, Không biết khi nào minh có dịp được đi như thế này,
|
Tây Bắc phê thiệt là phê. Thanks
|
Xóm nhỏ người Mông
Ở gần cái thị trấn nhỏ bé Phó Bảng đầy người Hán, mình bất ngờ khám phá ra 1 xóm nhỏ người Mông. Cái xóm không nhỏ cũng không lớn, nhưng nó lại có đầy đủ những gì mà trong trí tưởng tượng của tôi từng nghĩ về. Xóm có đường đất uống lượn, có cái ao giữa xóm để mọi người có thể giặc giũ. Bên hông mỗi nhà có chuồng nuôi bò. Trẻ con tung tăng cười đùa. Đẹp bình dị. Đường vào xóm http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283376.JPG http://lh5.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283356.JPG http://lh5.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283365.JPG http://lh4.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283372.JPG http://lh4.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283370.JPG Phó Bảng nhìn từ xóm người Mông http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283359.JPG |
Tôi yêu đất nước tôi. Điều đó nếu nói bình thường nghe có vẻ nực cười. Nhưng với tôi, cái đất nước trải qua vô vàng chiến tranh này mang trong mình những bí ẩn lạ lùng. Có những rặng núi trùng điệp mây che phủ. Dưới những tầng mây ấy, những điều bất ngờ luôn chào đón bạn.
Sủng Là, một địa danh quen thuộc trên đường đi từ Phó Bảnh qua Đồng Văn. Ở đó có những cánh đồng Tam Giác Mạch. Tôi đi qua và không phát hiện ra điều bí ẩn đó. Tiếc nuối. http://lh6.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...0/P9283380.JPG http://lh4.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283379.JPG Năm ngoái tôi đã bỏ qua Lũng Cú để đi về Mèo Vạc. Để được ngắm nhìn Mã Pí Lèn với dòng sông nho Quế. Năm nay Lũng Cú là điểm tôi chọn để đi, thật nực cười là tôi đã không đủ sức để leo lên nó, cũng như chụp hình cột cờ Lũng Cú. Đường vào Lũng Cú lúc nào cũng đẹp, quanh co uống lượn, núi trùng điệp http://lh4.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...0/P9283384.JPG http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283386.JPG Con xe 32 http://lh6.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283388.JPG Đèo dốc quanh co http://lh3.ggpht.com/_PSnkWWm5OAE/TL...2/P9283390.JPG |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 12:41 PM. |
Powered by: vBulletin v3.x.x
Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.