![]() |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Thăng Long thiếu thốn đủ bề Thoát Hoan buộc phải đánh về hạ lưu (sông Hồng) Bãi Đà Mạc, Bảo Nghĩa Hầu Dàn quân chặn giặc tuyến đầu quân ta Thọ địch, trận đánh mở ra Giặc đông hơn hẳn quân ta nhiều lần Bình Trọng uy vũ như thần Dẫn đội cảm tử quân Trần xung phong Quyết tâm chặn giặc lập công Cản giặc tiến sát tuyến phòng thủ ta Quân Trần tuy một chọi ba Tả xung hữu đột như là thiên binh Tất cả đều quyết liều mình Giết giặc giữ nước, kiên trinh muôn phần Quyết tâm vì nước xả thân Dù ít hơn hẳn bên phần giặc Nguyên Người trước ngã, người sau lên Tiếng hô "Sát Thát" vang rền bãi sông Về sau, quân giặc quá đông Dần dần khép chặt mấy vòng bao vây Bình Trọng đánh không ngơi tay Đao ông chớp nhoáng, giặc bay mấy đầu Trần Bình Trọng đánh đến đâu Giặc Nguyên sợ vía, rụt đầu dạt ra Địch dần giết hết quân ta Còn mình Bình Trọng, máu nhòa toàn thân Dáng ông cao lớn như thần Giáp trụ đỏ máu, thập phần oai phong Một mình, vẫn không sờn lòng Dù giặc lớp lớp, vòng trong vòng ngoài Nhìn quân, thấy chẳng còn ai Vẫn xông vào giặc, tay quài đường đao Nhắm chu sư* địch nhảy vào Tả xung hữu đột, ánh đao đỏ loè Chém giặc đứa chết, đứa què Một mình xung sát, không hề núng nao Chẳng may, ông tuột tay đao Bèn nắm cẳng giặc, đổi đao thành chuỳ Quân Nguyên khiếp sợ thần uy Đứa văng xuống nước, đứa thì nát xương Sau cùng, do nhiều vết thương Ông bị giặc bắt khi đương đánh nhầu Thoát Hoan dõi trận từ đầu Cũng khiếp sợ Bảo Nghĩa Hầu uy phong Khâm phục vị tướng anh hùng Y tính mua chuộc, lại dùng mưu gian Tự tay cởi trói, mời ăn Bình Trọng vẫn đứng, chẳng cần để tâm Hoan hỏi chuyện, ông lặng câm Y dụ về Bắc, cho làm tước Vương Trọng quắc mắt, bạnh cằm vuông, Quát :"Đã bị bắt, còn đường chết thôi Hà tất phải hỏi lôi thôi Hà tất bày đặt ra mời rượu cơm? Ta thà làm quỷ nước Nam Vương đất Bắc, chẳng thèm làm đâu bay" (Và câu nói nổi tiếng này Đi vào sử sách không ngày nào phai) Biết Trọng không thể chuyển lay Thoát Hoan bực tức bèn sai chém đầu Mắt không chớp, mày không chau Ông rất bình thản vươn đầu ung dung Hoan thấy, thầm nhủ trong lòng : "Đất này nhỏ thật, nhưng không tầm thường Văn tài như Đỗ Khắc Chung, Võ tướng lẫm liệt, chết không chau mày Muốn thắng được dân tộc này Thật không hề dễ mảy may chút nào" Tin Trọng tử tiết đưa vào Quân dân cả nước ngẹn ngào khóc thương Vua truy phong ông tước Vương Kêu gọi cả nước noi gương diệt thù (*) : Một dạng soái thuyền của địch (còn nữa) |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Tin Trọng tử tiết đưa vào Quân dân cả nước ngẹn ngào khóc thương Vua truy phong ông tước Vương Kêu gọi cả nước noi gương diệt thù Vua Nguyên tăng viện Toa Đô Lệnh đánh Ô, Lý, tiến vô nước mình Quân Trần nay đã lui binh Ưu tiên củng cố Ninh Bình phía sau Trần Nhật Duật được cử vào Giúp Quốc Khang trấn địa đầu Nghệ An Quang Khải cũng kéo quân sang Thánh Hóa, giúp Kiện chặn đàng giặc Nguyên Ở vùng Thiên Trường, Trường Yên Bố trí trận địa chạy xuyên vào rừng Thủy quân trấn giữ sông Hồng Lại sai Ngũ Lão hợp cùng Khánh Dư Về Vạn Kiếp, đợi thời cơ Tạo mũi dùi thọc bất ngờ sau lưng (Trước đó, Thế Lộc vẫy vùng Hoạt động, khống chế cả vùng phía Đông) Thoát Hoan lo lắng trong lòng Bèn dốc toàn lực tấn công Thiên Trường (Một mặt xin thêm quân lương Hẹn Toa Đô cũng tìm đường đánh ra) Mưu : hai mặt kẹp quân ta Tình thế lúc đó thật là nguy nan Toa Đô tiến đánh Nghệ An Quân mới tăng viện, hàng đàn kéo sang Nhật Duật cùng với Quốc Khang Thêm cả Quốc Toản cùng dàn trận ra Địch mạnh hơn hẳn quân ta Ba người cản địch, nhưng mà không xong Đành cho quân rút vào rừng Toa Đô thừa thắng, tưng bừng kéo ra Tấn công Thanh Hóa quân ta Trần Kiện hèn nhát bò ra xin hàng (Kiện là con của Quốc Khang Bất mãn Đức Việp * mà hàng Toa Đô) Vì Kiện phản bội bất ngờ Nên quân Đức Việp thua to trận này Thừa thắng, giặc tiến tiếp ngay Bất ngờ, Quang Khải phải quay vào rừng Toa Đô tiến đánh không ngừng Chẳng mấy, chiếm trọn cả vùng Diễn, Hoan (còn nữa) (*) Chương Hiến Hầu Trần Kiện, là con trai Tĩnh Quốc Vương Trần Quốc Khang, vốn có hiềm khích với Hoàng tử Tá Thiên Vương Trần Đức Việp (con trai vua Thánh Tông)trong việc phong Vương, Hầu từ trước. |
BA LẦN ĐẠI PHÁ QUÂN NGUYÊN-MÔNG (Tiếp)
... Toa Đô tiến đánh không ngừng Chẳng mấy, chiếm trọn cả vùng Diễn, Hoan Hai mặt, giặc dữ đánh tràn Tình thế bất lợi, nguy nan bội phần Hai Vua đành phải lui quân Thiên Trường cố thủ, thập phần mong manh Mật sai người đi thật nhanh Gọi quân Vạn Kiếp tốc hành giải vây Tình thế nguy ngập từng ngày Thế cuộc sắp mất vào tay giặc thù Đau lòng, Vua gọi An Tư (*) Kể rõ tình thế hiện như thế nào : "Thế giặc như lũ dâng cao Chỉ còn một cách nhờ vào em ta Hy sinh danh tiết, cầu hòa Cứu vãn tình thế nước nhà nguy nan" Công chúa khóc, nghĩ thương thân Rồi nàng khẳng khái nhận phần hy sinh : "Em xin theo lời vương huynh Cứu được quốc nạn, thân mình kể chi" Vua than :"Thương phận nữ nhi Đành đau lòng để em đi chuyến này Chẳng lẽ ta tự trói tay Hàng giặc giống Kiện? Nhục thay muôn đời Hoặc dù liều đánh tơi bời Quốc gia, dòng tộc mất nơi trận này? An nguy xã tắc tới đây Chỉ còn trông cậy vào tay em rồi Thành, bại là ở ý trời Còn nước, còn tát - mấy lời gửi em" An Tư gạt lệ hỏi thêm : "Hy sinh vì nước thì em sẵn sàng Em sẽ cố dụ Thoát Hoan Mong làm giặc dữ dừng quân mấy ngày Tiết Chế không kịp về đây(**) Thì liệu diễn biến việc này ra sao?" Vua nắm tay em nghẹn ngào : "Quốc Công Tiết Chế sẽ vào đến ngay Chỉ cần giữ được 3 ngày Mong em cố gắng, công này khắc ghi" Rồi Vua sai Trần Dương(***) đi Sang gặp sứ giặc xin ghi hiếu hòa Sau đó đưa An Tư qua Lại gửi vàng bạc làm quà thành hôn. (còn nữa) - (*) : Công chúa An Tư là em gái út vua Thánh Tông - (**) : Quốc Công Tiết Chế trước đó đã về Vạn Kiếp cùng Phạm Ngũ Lão, lo việc tập hợp, gây dựng lại quân sau khi quân Nguyên phá Vạn Kiếp. - (***) : Trung Hiến Hầu Trần Dương |
Topic này đã góp phần làm ngày hội Spamist's day hôm qua 1/4/2009 thêm vui. Nó đã hoàn thành nhiệm vụ. Quả là nhân Spamist' day mà nó sinh động hơn lên. Nay khóa lại thôi. Sử thì qua rồi, ai cũng biết cuối cùng kết quả thế nào.
|
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 03:05 AM. |
Powered by: vBulletin v3.x.x
Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.