![]() |
thời gian...!
sao bỗng sợ thời gian...
sợ cảm giác thấy tóc bạc trên mái đầu của mẹ... thấy nếp nhăn trên khóe mắt ba... mà vô hình chung những điều đó...mình là người góp phần gây ra nhiều nhất... Sao bỗng sợ thời gian... thấy mình lớn mà sao tâm tính ko lớn... thầy mình già mà sao việc chẳng làm được bao nhiu... vẫn ham chơi hơn ham học...cái tật...chẳng bao giờ vượt qua được chính mình.... Sao bỗng sợ thời gian... ngày 12 tốt nghiệp còn ôm nhau khóc... giờ là sinh viên năm cuối sắp phải đi làm... mà làm gì bây giờ?khi kiến thức chuyên ngành vẫn là điều quá mơ hồ??? Sao bỗng sợ thời gian... Sợ câu nói "em hãy để thời gian trả lời tất cả..." Để đến một ngày...khi em yêu anh tha thiết...anh sẽ lại quay lưng đi ko ngoảnh mặt nhìn lại... Lòng em sẽ tổn thương...vết thương sâu ko còn gì chữa được... Sẽ thấy lòng tin một lần nữa bị đánh mất...cũng như bao lần trước đã cố gắng trải qua! |
cái này viết cho ai và về ai vậy em...
|
Đọc bài của tatathai chợt nhớ bài "Thời giờ" mà hổi nhỏ tóc còn húi cua Thầy bắt phải học thuộc lòng.
Thời giờ Thời giờ ngựa chạy tên bay, Hết trưa lại tối, hết ngày lại đêm. Đông qua Xuân lại tới rồi, Hè về rực rở, êm đềm Thu sang. |
Trích:
|
Trích:
|
Thời gian có thể làm lành những vết thương và cũng có thể làm vết thương loét thêm, nhiều khi ngồi suy nghĩ mình đã tiêu xài hết khá nhiều thời gian của mình một cách vô ích.
|
có ai đó khiến thời gian dừng lại được ko ta?tự nhiên em bị nó cuốn đi!cuốn đi 1 cách vô ích....
|
Trích:
Xong....................:) |
nhưng nó cũng phải chỉnh lại thời gian àh Tráng ơi!
|
Trích:
|
Trích:
- Hãy nói mẹ ơi con yêu mẹ lắm - Hãy nói vớ ba, ba ơi con đã thành công - Hãy nói với chính mình cuộc đời này thật đáng sống - Nói với người ấy hãy nhớ đến thời gian tốt đẹp khi bên nhau Lúc đó Tata sẽ thấy rằng thời gian dừng lại mãi mãi trong tâm trí Sống là để cho đi những gì mình có. Thân. |
tự nhiên em lại thấy sợ những tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ...
để thấy kim ngắn kim dài cứ quay vòng như thế... mà em thì vẫn ko biết em đang muốn gì... Muốn gì đây ở cuộc sống này? Muốn gì đây ở chính bản thân mình? Muốn gì đây...muốn gì đây? Để lúc nào trong thời gian em vẫn luốn có những lúc khủng hoảng... Những lúc lặng im đến nao lòng mà đầu thì trống rỗng... Cứ chẳng biết mình ngày sau sẽ ra sao... Khi chính em bây giờ vẫn lạc lõng... Lạc lõng trong chính ngôi nhà của mình... Lạc lõng trong chính cuộc sống của mình... Em sợ thời gian sẽ ghi hằn lên trong em... Ký ức của quá khứ và một tương lai quá mơ hồ... Nếu hôm nay ngay bây giờ em vẫn ko lớn... Thì ký ức của em sẽ cứ lặp lại mãi và tương lai thì vẫn cứ bị một áng mây che phủ...! |
Thời gian sẽ làm cho đám mây tan đi, hoặc tích tụ lại để tạo nên những cơn mưa...... Nhưng sau cơn mưa trời lại sáng.
|
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 07:23 AM. |
Powered by: vBulletin v3.x.x
Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.