![]() |
Giai thoại về Công tử Bạc Liêu!
Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
Công tử Bạc Liêu Trần Trinh Huy (1900-1973, còn có tên khác là Ba Huy) là một tay chơi nổi tiếng ở Sài Gòn và miền Nam những năm 1930, 1940. Ngày nay, Công tử Bạc Liêu trở thành một thành ngữ để chỉ những kẻ ăn chơi. Vốn thành ngữ “Công tử Bạc Liêu” ra đời từ những năm đầu thế kỷ 20. Thời đó, thực dân Pháp đã ổn định về tổ chức của vùng đất thuộc địa Nam Kỳ. Do việc phân chia lại ruộng đất, đã làm nảy sinh rất nhiều đại điền chủ ở vùng đất này. Thời đó dân gian đã có câu “Nhất Sỹ, Nhì Phương, Tam Xường, Tứ Trạch” để chỉ 4 vị đại điền chủ giàu có nhất vùng đất Nam Kỳ. Theo phong trào khi ấy, các đại điền chủ, hào phú quyền quý khắp Nam Kỳ thường cho con lên Sài Gòn học ở các trường Pháp, thậm chí du học bên Pháp. Tuy nhiên, hầu hết các vị công tử giàu có này, ảnh hưởng bởi sự phồn hoa đô hội, sẵn tiền, nên thường đi vào con đường tay chơi để thể hiện mình. Trong số vị công tử ấy, không ai đủ sức xài tiền như các công tử Bạc Liêu. Thành ngữ “Công tử Bạc Liêu” có từ lúc ấy. Về sau, thành ngữ này chỉ dùng để chỉ công tử Trần Trinh Huy vì chẳng công tử nào sánh kịp về khả năng tài chính và độ phóng túng đối với vị công tử này. Từ đó “Công tử Bạc Liêu” trở thành danh xưng riêng của Ba Huy, không một ai có thể tranh chấp. [IMG]http://upnhanh.com/userimages/images/UpNhAnHdotC0M2008101528842mwqwzdiyyw21680.jpeg[/IMG] Tên thật Trần Trinh Huy Sinh 22 tháng 6 năm 1900 Mất 1973 Xuất thân Trần Trinh Huy, tên thật là Trần Trinh Quy sinh ngày 22 tháng 6 năm 1900, nhưng do cho rằng cái tên “Quy” không sang trọng nên ông đổi lại thành “Huy”. Ngoài tên Công tử Bạc Liêu, Trần Trinh Huy còn mang nhiều tên khác như Ba Huy, Hội đồng Ba (cách gọi của tá điền, sự thật thì Ba Huy không là thành viên trong hội đồng nào), Hắc công tử (do nước da ngăm đen và để phân biệt với Bạch công tử). Trần Trinh Huy là con trai ông Trần Trinh Trạch, tức Hội Đồng Trạch, một người xuất thân là thư ký làng, nhờ cưới được cô Tư, con gái của ông bá hộ Phan Văn Bì, người có đất ruông nhiều nhất trong tỉnh Bạc Liêu, người ta tặng cho ông Bá hộ là “Vua lúa gạo Nam Kỳ”. Ông Bá hộ chọn rể cho cô con gái thứ Tư trong trường hợp đặc biệt. Hằng năm ông tới Tòa Bố (tòa Hành chánh) tỉnh đóng thuế điền địa. Trong nhiều năm ông chấm viên thư ký điền địa tên Trần Trinh Trạch là người đứng đắn đàng hoàng. Ông hỏi thăm gia thế thì biết thầy ký Trạch chưa vợ. Ông mời về nhà chơi, tạo thuận lợi cho thầy ký Trạch trông thấy cô con gái thứ tư của ông. Nhiều lần tới lui, hai bên “mến tay mến chân”. Ông Bá hộ thấy hai đứa nhỏ “tình trong như đã mặt ngoài còn e” liền làm lễ cưới. Ông cho con gái và rễ một sở đất để ra riêng. Thầy ký Trạch xin nghỉ làm công chức điền địa để làm chủ điền. Với trình độ văn hóa tương đối khá, lại có ông già vợ cho đất, giúp vốn nên không bao lâu thầy kỳ Trạch phất lên. Với huê lợi hàng năm, ông sắm thêm đất điền. Có điều ông Bá hộ không thích là đất ông tách bộ cho các con của ông lần lượt chạy về tay chàng rể thứ tư. Nguyên do là các con ông mê cờ bạc nên đem đất điền cầm cố nơi anh rể. Cầm cố lâu năm không chuộc kể như mất luôn. Ông Bá hộ chỉ tự an ủi là “lọt sàng xuống nia”, các sở đất đó không rơi vào người ngoài, thương con gái thì phải thương rể. Nhờ vậy, Hội Đồng Trạch càng ngày càng giàu có, đồn điền ruộng lúa có thể được xếp vào hàng bậc nhất miền Nam lúc bấy giờ. Có người viết: Nghèo đến thằng mình còn chạy quýnh Giàu như ông Trạch cũng buồn thiu Trần Trinh Trạch là chủ sở hữu của 74 sở điền, với 110.000 ha đất trồng lúa, gần 100.000 ha ruộng muối. Theo lời cháu chắt ông kể lại, toàn tỉnh Bạc Liêu lúc bấy giờ (gồm 4 quận Vĩnh Lợi, Cà Mau, Vĩnh Châu, Giá Rai) có 13 lô ruộng muối thì 11 lô là của ông Hội Đồng Trạch, một lô còn lại của cha sở và một lô của dân thường. Ông Trạch có 7 người con, 4 gái, 3 trai. Trong 3 người con trai của ông Trạch (Trần Trinh Đinh, Trần Trinh Huy và Trần Trinh Khương) thì Ba Huy là ăn chơi hơn cả. Con người Trần Trinh Huy từng đi du học ở Pháp, sau ba năm về nước không một mảnh bằng, để lại một người vợ Pháp và một đứa con ở lại Paris. Khi Ba Huy về nước ông Trạch kéo gia đình lên Sài Gòn đón quí tử. Chiếc xe Ford đang dùng tốt nhưng ông nói nhân sự kiện đặc biệt này phải sắm thêm một chiếc xe mới, cho xứng với học hàm, học vị của cậu Ba, cho rạng mặt Trần gia. Trần Trinh Huy là người cao lớn, khoảng 1,70 m, lực lưỡng nhưng không cục mịch, trái lại dáng người rất thanh thoát, sang trọng, da đen, mày rậm… người đầy sinh lực. Tính tình Huy rất dễ dãi và hào phóng. Người trong nhà lầm lỗi, Huy cũng ít rầy la. Bà con ở xa lên thăm, Huy đều cho tiền. Tá điền không thấy Huy đòi nợ ai bao giờ, ai nghèo quá, năn nỉ Huy còn bớt lúa ruộng. Cho nên tá điền Bàu Sàng ít ai oán ghét Ba Huy. Trong các mối quan hệ, Ba Huy là người khoáng đạt, không dè dặt và mưu toan gì. Thời đó, các cậu công tử lẫn điền chủ điều chơi với người Pháp thì rất khúm núm, nịnh nọt, gọi là “chơi thế”. Riêng Ba Huy thì cứ “toa toa” “moa moa” sòng phẳng, ngang hàng. Nếu như trong mắt giới giang hồ tứ chiếng, Ba Huy là một người ngon nhất Nam bộ, thì trong mắt người Pháp, Huy được nể trọng vì có vợ đầm và mướn người Pháp làm công cho mình. Tánh của Ba Huy vị tha và coi tiền như rơm rác. Bút tích của Huy cho thấy tuy nét chữ bay bướm nhưng lại rất xấu, chứng tỏ đó là một con người thông minh, từng trải nhưng đường học vấn không đến nơi đến chốn. Ba Huy cũng là người rất cởi mở, không cổ hủ, cực đoan như nhiều điền chủ khác. Ông từng ủng hộ Việt Minh một lúc 13.000 giạ lúa. Công tử Bạc Liêu còn tỏ ra là một con người tự trọng, đã hứa với Chính phủ những gì thì ông sẽ làm thế ấy. Ông đã hứa với người lãnh đạo cao nhất của Tỉnh ủy Bạc Liêu là giảm tô, không hợp tác với Pháp, gửi vải vóc thuốc men cho kháng chiến và thực hiện đúng như vậy. Thích hội hè, Ba Huy có lẽ là người tổ chức hội chợ và hội thi “Hoa hậu miệt đồng” đầu tiên ở đồng bằng sông Cửu Long. Ba Huy có bốn người vợ và rất nhiều nhân tình. Người vợ đầu là người Pháp, trong thời gian Ba Huy đi học ở Paris. Về nước ông cưới một người vợ ở Bạc Liêu là Ngô Thị Đen. Bà này ở với Ba Huy sinh được người con gái là cô Hai Lưỡng. Sau cô Hai Lưỡng qua Pháp sống. Từ năm 1945, Ba Huy lên Sài Gòn ở hẳn. Ông lấy thêm một bà nữa và sinh được ba người con: Nghĩa, Nhơn, và Đức. Bà cuối cùng, khoảng năm 1968, Ba Huy dọn về căn nhà phố đường Nguyễn Du, Sài Gòn. Mỗi sáng đứng trên lầu nhìn xuống, ông thấy một cô gái gánh nước đi qua đẹp quá. Hỏi thăm thì đựơc biết cô gái đó là con ông già làm nghề sửa xe đạp. Ba Huy đến nhà ông già xin “đổi” căn nhà đó lấy cô gái. Ông già và cô gái sau khi bàn bạc đồng ý. Và đó là người vợ cuối cùng của Ba Huy, kém ông đến 50 tuổi. Bà sống chung thủy với ông đến ngày ông qua đời. Họ có ba con trai và một con gái tên Hoàn, Toàn, Trinh và Nữ. Ba Huy còn rất nhiều con với các nhân tình. Tuy những người đó không phải vợ chính thức nhưng con cái của họ đều được Trần gia thừa nhận. Ông mất năm 1973 ở Sài Gòn và được đưa về an táng trong phần mộ gia đình tại ấp Cái Dầy, xã Châu Hưng, huyện Vĩnh Lợi, Bạc Liêu. [IMG]http://upnhanh.com/userimages/images/UpNhAnHdotC0M2008101528842njq2zmrmyt16570.jpeg[/IMG] Khách sạn công tử bạc liêu Những giai thoại Ông Trạch giao cho Ba Huy việc trông coi điền sản. Huy đi vào các sở điền bằng xe hơi hoặc ca nô. Việc này là một sự kiện đặc biệt, Ba Huy đi đến đâu tá điền ùn ùn kéo đến xem, vì cả đời họ chưa được nhìn thấy xe hơi, ca nô bao giờ. Đi đòi nợ các tỉnh, Ba Huy dùng chiếc Ford Vedette, còn đi chơi ông có chiếc Peugeot thể thao, sản xuất năm 1922. Loại xe đó cả miền Nam khi ấy chỉ có hai chiếc, chiếc kia là của vua Bảo Đại. Ba Huy còn thuê một người Pháp làm công cho mình. Đó là ông Henri, chồng bà Tư Nhớt, một người trong gia tộc Trần Trinh. Ông này làm quản lý, điều hành gia sản cho ông Hội Đồng Trạch, dưới quyền ba Huy. Theo hợp đồng, quản lý được hưỏng 10% trên tổng số lợi tức thu được hàng năm. Chính vì vậy ông Henri mới bỏ “mẫu quốc” qua làm mướn cho bên vợ, mãi đến tháng 4 năm 1975 mới về nước. Công tử Bạc Liêu rất mê nghề võ. Vào nữa đầu thế kỷ 20, học võ là một cái mốt với nhận thức: Học võ để nâng cao cái khí phách thượng võ của kẻ anh hào. Ba Huy không học võ Tây hay võ Ta mà học võ Xiêm. Ông ta đã cất công qua Xiêm mướn một ông thầy thượng hạng về dạy cho mình và Tám Bò, là em út của ông ta. Một sự kiện chấn động cả nước khi đó là Ba Huy đi thăm ruộng bằng máy bay. Và lúc ấy cả Việt Nam cũng chỉ có 2 chiếc là của Công tử Bạc Liêu và của vua Bảo Đại. Một lần bay qua thăm điền Rạch Giá, Công tử Bạc Liêu hứng chí bay ra biển Hà Tiên chơi, cứ bay mải miết cho đến khi kim báo xăng không còn nhiên liệu, buộc lòng Ba Huy phải đáp khẩn cấp. Xuống đất, Ba Huy hoảng hốt biết mình đã bay lọt sang tận nước Xiêm. Trần Trinh Huy bị Nhà nước Xiêm bắt giữ và phạt 200 ngàn giạ lúa. Ông Hội đồng Trạch phải chở một đoàn ghe chở lúa thật dài qua tận Xiêm để chuộc quí tử về. Ông là người Việt Nam đầu tiên sở hữu máy bay tư nhân và sân bay tư nhân. Ba Huy sinh hoạt cực kì sang trọng và xa hoa. Ra đường là đóng bộ veston, thứ hàng đắt tiền nhất thời đó. Thói quen của Ba Huy là ăn sáng kiểu Tây, trưa ăn cơm Tàu, chiều ăn cơm Tây. Mỗi lần từ Bạc Liêu đi Sài Gòn là ông ta ngồi trên chiếc xe cáu cạnh, có tài xế lái. Khi lên Sài Gòn ít khi Công tử Bạc Liêu ở ngôi biệt thự của Trần gia mà vào một trong những khách sạn nổi tiếng sang trọng ở Sài Gòn. Có khi hứng chí đi dạo mát Ba Huy thuê cả chục chiếc xe kéo, ông ta ngồi một chiếc, những chiếc còn lại chở những món đồ như mũ, cây “can”… Công tử Bạc Liêu là một người luôn xê dịch và rất ham vui, những cuộc ăn chơi nổ trời diễn ra, Trần Trinh Huy lặn ngụp trong những bàn tiệc với rượu sâm banh. Mỗi chủ nhật ông đều đi nghỉ cuối tuần ở Vũng Tàu, Đà Lạt hoặc về Cần Thơ. Ba Huy cũng là một kẻ mê cờ bạc, có những khi ông đánh một cây bài 30.000 đồng, trong khi lúa chỉ 1,7 đồng một giạ, lương của Thống đốc Nam Kỳ chưa tới 3.000 đồng một tháng. Hắc công tử và Bạch công tử Bạch công tử Bạch công tử là Lê Công Phước hay còn gọi là George Phước, con trai của Đốc phủ Lê Công Sủng, người ở làng Điều Hòa, tỉnh Mỹ Tho. Phước cũng là một tay chơi nổi tiếng khi đó, da trắng nên được gọi Bạch công tử để phân biệt với Ba Huy. George Phước say mê cải lương, từng qua Pháp học về sân khấu. Về nước Phước cùng một người khác bỏ tiền lập hai gánh hát Phước Chương và Huỳnh Kỳ nổi tiếng với cô đào chánh đệ nhất tài sắc đương thời là cô Bảy Phùng Há và một cô đào tài sắc khác là Năm Phỉ. Cùng nổi tiếng ăn chơi, Bạch công tử và Hắc công tử trở thành kỳ phùng địch thủ. Hắc công tử và Bạch công tử Tác giả Nguyễn Thiện viết: “Đang lúc cô Ba Trà, một người con gái có sắc đẹp làm xao xuyến tâm hồn Bạch công tử, thua bài sạch túi, ông trưởng giả lớn tuổi chưa kịp cung phụng tiền bạc tiếp để vừa lòng mỹ nhân, Bạch Công tử lù lù lái xe lại nhà cô Ba Trà, rủ xuống Cần Thơ ăn cá cháy và đánh bài gỡ bạc. Hai người xừa xuống đến quán Bungalows ở Cần Thơ, máy xe chưa nguội thì chiếc Sport tám máy của Hắc Công Tử cũng vừa tới, thắng cái két. Cả hai lâm vào cảnh khó xử, việc chiếm được mỹ nhân chỉ còn cậy vào tài chinh phục của bản thân mình. Cả ba cùng đưa nhau vào khách sạn. Bạch Công tử lột chiếc cà rá hột xoàn trị giá 3.000 đồng vào thời đó để trên bàn trước khi vào phòng tắm. Lúc trở ra, thấy cô Ba Trà đeo thử nó trên tay, Bạch Công tử liền lên tiếng tặng luôn. Sau đó Hắc Công tử đã mua tặng cô Ba Trà một chiếc nhẫn trị giá gấp đôi…” Một lần, đoàn Huỳnh Kỳ cùng cô Bảy Phùng Há về Bạc Liêu biểu diễn, Bạch công tử mời Hắc công tử đến xem. Đang xem, Bạch công tử móc thuốc hút, vô ý làm rớt tờ giấy con công [7], Bạch công tử cuối xuống tìm kiếm. Hắc công tử thấy vậy hỏi: - Chú kiếm gì vậy? - Tôi kiếm tờ con công. Hắc công tử mỉm cười nói: - Để tôi đốt đuốc cho chú kiếm. Nói rồi Hắc công tử móc tờ giấy bạc bộ lư châm lửa soi cho Bạch công tử kiếm. Bị một vố quá nặng, vãn tuồng, Bạch công tử mới nói: - Toa chơi moa một cú đau quá. Bây giờ nếu toa ngon, toa với moa cân mỗi người ký đậu xanh, rồi lấy tiền nấu, ai sôi trước người ấy thắng? - Hắc Công Tử đáp “Chú cũng vậy nữa kìa! Ấy dà, Chú muốn chơi hả? Được,vậy để tôi chơi cho chú chết luôn!” Tối hôm sau, Hắc công tử cho trải thảm đỏ từ ngoài cổng vào tận thềm nhà cứ mỗi thước cho một gia nhân cầm đuốc soi đường, nghinh đón phái đoàn của Bạch công tử. Cuộc thi được tổ chức ở đại sảnh nhà lớn của Trần gia. Lửa của tiền giấy thì rất kém nhiệt, chỉ cháy nhỏ, vì thế họ nấu chè rất lâu trong sự căng thẳng của rất nhiều người chứng kiến. Trán ai cũng rịn mồ hôi hột, nhất là những người trong gia đình họ Trần. Cuối cùng, nồi chè Bạch công tử sôi trước, Hắc công tử đành thua cuộc. Nhưng Ba Huy tuyên bố rằng ông ta thua trong danh dự. Ngày nay, Công tử Bạc Liêu trở thành một thương hiệu du lịch hấp dẫn của tỉnh Bạc Liêu. Tòa biệt thự của Ba Huy khi xưa nay trở thành Khánh sạn Công tử Bạc Liêu. Ngôi biệt thự của công tử Bạc Liêu được xây dựng từ năm 1919, do kỹ sư người Pháp thiết kế. Để đảm bảo độ bền và diện mạo kiến trúc, chủ nhân đã đặt hàng và cho chuyên chở toàn bộ vật liệu xây dựng như thép đúc, cửa, cẩm thạch lát nền, gạch, khung sắt trang trí từ Pháp qua. Các bù loong, ốc vít cho các chi tiết xây dựng đều được đóng dấu chìm mẫu tự P rất hoa mỹ, chứng thực sản xuất tại thủ đô Paris. Người dân Bạc Liêu gọi đây là “Nhà Lớn”. Không chỉ đẹp về kiến trúc, nội thất mà nhà Hội đồng Trạch cũng qui tụ vô số đồ gỗ, sứ, đồng… quý giá. Những bảo vật đó đến nay không còn do con cháu không giữ được, do mất mát vì chiến tranh hoặc những nguyên nhân khác. Có hai món đồ quí hiện được giữ nguyên vẹn ở chùa Chén Kiểu, Sóc Trăng là chiếc giường ngủ chạm khắc tuyệt mỹ và bộ bàn ghế cũng chạm trổ công phu. Đây là hai món quà do Ba Huy hào phóng tặng nhà chùa. Hiện nay, ngôi biệt thự đó trở thành khách sạn Công Tử Bạc Liêu với 6 phòng ngủ. Trong đó 5 phòng bình thường và căn phòng Ba Huy từng ở trước đây có giá gấp đôi. “Phòng công tử” có một giường đôi, ti vi, máy lạnh, một bàn viết, một tủ áo và toilet khá rộng kế bên. Điểm độc đáo nhất của căn phòng này là chiếc máy điện thoại có từ đời Pháp thuộc đến giờ vẫn sử dụng tốt. Căn “phòng công tử” luôn đắt khách, nhất là người nước ngoài. Du khách muốn qua đêm tại đây buộc phải đặt phòng trước cả tháng. Cách khách sạn Công Tử Bạc Liêu không xa, còn có một cụm khách sạn, nhà hàng khác cũng mang tên Công Tử. Cuối năm 2004, nhà văn Phan Trung Nghĩa của báo Bạc Liêu đã cho xuất bản quyển Công tử Bạc Liêu - Sự thật và giai thoại gồm nhiều câu truyện và tư liệu sưu tầm về Trần Trinh Huy. Nguồn Wikipedia |
Re: Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
Cái tai tồ "con muỗi" là ông bạn tự đặt à?
Giật gân nhỉ 8O |
Re: Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
Trích:
@ac min : hem biet em post o đây có dung hem nữa nếu ko nhờ anh move topic thích hợp dùm em há, thansk........... |
Re: Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
a' tieu em gòi hic, cái nì đáng lẽ phải nằm trong topic xa xuc bép huhuhu anh acmin move dù em hic sorry
|
Re: Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
Hây dà, đọc mãi chã thấy Cường Đô la hay con muỗi nào hết! Pác này chắc làm copywriter giỏi lém đây! Thông tin rất bổ ích, cảm ơn pác!
|
Re: Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
Trích:
|
Re: Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
Trích:
:lol: :lol: :lol: |
Re: Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
$$$-ĐẠI THIẾU GIA CƯỜNG ĐÔ LA-$$$
- Có lẽ cái tên Cường dollar (Cường đô la, Cường $)... không có gì xa lạ với chúng ta. Cường dollar sinh năm 1982 (Nhâm Tuất), tên thật là Nguyễn Quốc Cường- một tay đua có hạng, một dân chơi đẳng cấp và một công tử luôn có nhiều gái đẹp vây quanh... Gia cảnh Cường dollar Với hàng ngàn héc ta rừng đã phải ngã xuống trong những năm 80, bà Nguyễn Thị Như Loan (còn gọi là Loan Méng) - mẹ của Quốc Cường đã tạo nên một cơ ngơi đồ sộ, một gia sản khổng lồ. Thời đó, cùng với ông Đoàn Nguyên Đức (tức bầu Đức đại gia bất động sản, cao su sau này), bà Loan là một trong hai chủ buôn gỗ lớn nhất ở tỉnh Gia Lai. Trong một gia đình như thế, Quốc Cường đã được cưng chiều hết mực, ngay từ bé đã tỏ ra là một công tử lắm tiền, sẵn sàng ném đô la vô tội vạ cho những cuộc chơi. Với Quốc Cường, mọi khoản chi tiêu đều được cậu quy đổi thành USD, ngay từ năm 11 tuổi, giới trẻ Pleiku đã gán cho Cường 1 cái biệt danh mà ai nghe qua cũng phải "nể", đó là "Cường dollar". Cứ như thế, Cường dollar đã lớn lên và trở thành "công tử phố núi". Tuy vậy, ở một thành phố nhỏ bé như Pleiku thì muốn được phung phí tiền bạc để mua vui thì quả thật đó là một điều không dễ dàng... Từ năm 15 tuổi, Cường dollar đã bắt đầu rong ruổi những thú vui chết người trên "yên xe". Được sự nuông chiều của bà Loan, 16 tuổi Cường dollar đã sở hữu 1 chiếc mô tô Yamaha đắt tiền. Nhắc đến Cường dollar trong những cuộc đua xe ở Phố núi, A.V, một trong những bạn bè cùng trang lứa Cường dollar, cho biết: "Trong 1 lần đua xe, đối thủ của Cường xin rút lui vì hết tiền, ngay lúc đó Cường móc bóp rút ngay 1 tờ 100USD đưa cho đối thủ mượn không cần trả để cuộc chơi có thể tiếp tục". Chỉ bằng hành động như vậy, Cường dollar đã thể hiện sự ham mê tốc độ và khả năng "tiền bạc vô bờ bến" của mình. [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/01.jpg[/IMG] Vào cấp 3, được gia đình "chạy", Cường dollar cũng vào được lớp chuyên Toán của Trường PTTH chuyên Hùng Vương Gia Lai, tuy nhiên vị công tử này luôn là 1 học sinh kém nhất lớp. Học ở trường tuy không bằng ai nhưng cứ ra đường, Cường dollar vẫn là một tay chơi khó ai theo kịp ở phố núi... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/02.jpg[/IMG] Dường như mỗi người có một phần số, nhiều khi không thể chống lại được. Đùng một cái, biến cố cuộc đời lái người ta theo một hướng khác... Khi Cường dollar mới 17 tuổi, cha của anh đã qua đời, để lại một gia tài kếch xù mà chưa được hưởng hết... Không biết "Nhâm biến vi Vương" như thế nào, nhưng sau khi cha mất, Cường dollar càng chơi tới bến và trở thành "vua phố núi" lúc nào không hay... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/03.jpg[/IMG] Sinh năm Nhâm Tuất, Cường dollar cũng hay để chó trong xe Những ngày còn học lớp 12, Cường dollar thường cầm lái 1 chiếc xe Matiz đến trường và về nhà. Dĩ nhiên sẽ có một tài xế thường xuyên ngồi sát bên và kiêm luôn nhiệm vụ đem xe về nhà khi Cường dollar vào lớp, đánh xe đến trường lúc tan học để cậu qúy tử lái về nhà cách đấy chừng 500m. [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/04.jpg[/IMG] Sau ba năm Trung học, Cường dollar được gia đình tìm cách đưa sang Mỹ du học. Nhưng với học lực "trung bình", sức khoẻ kém, cậu ta đã không vượt qua được các cuộc sát hạch. Australia (nơi Cường OZ đã từng học tập) đã trở thành lựa chọn cho sự học của Cường dollar. Với việc đi về thường xuyên như "cơm bữa", Cường dollar đã chuyển hẳn vào Sài Gòn sống... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/05.jpg[/IMG] Du nhập lối sống Tây Phương, được sự chu cấp tuyệt đối của mẹ, cùng với máu mê tốc độ, Cường dollar đã trở nên một tay chơi có hạng giữa Sài Gòn hoa lệ. Cùng với những chiếc xe hơi đắt tiền, những cuộc vui "trưởng giả", xa hoa, Cường dollar đã gieo mình vào nhiều ''chuyến đua định mệnh" và đã nhiều lần bị công an giữ xe, bắt giam... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/06.jpg[/IMG] Sau mỗi lần như thế này, tên tuổi và đẳng cấp của Cường dollar lại tăng thêm một bậc... Nhưng nào có vấn đề gì, những lần đua xe trái phép bị công an bắt không thể làm máu "anh hùng xa lộ" của Cường dollar hòa tan, mà trái lại, càng ngày, Cường dollar càng làm dày thêm bảng "thành tích" của mình trong hồ sơ công an. Những năm 2003 - 2004, "thành tích" chơi ôtô của Cường được giới thanh niên sành điệu cũng như cảnh sát giao thông biết đến... Có lần, do "chơi trội", Cường dollar bị tạm giữ để làm rõ hành vi hối lộ cảnh sát giao thông tới 400 USD (một khoản tiền khá lớn vào năm 2003 đối với việc "vi phạm giao thông"). Hồi đó, Cường dollar mới chỉ sử dụng Mercedes màu vàng và màu trắng. [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/07.jpg[/IMG] Chiếc Mercedes SLK đời 99-00 trị giá 80.000 USD bị công an giữ tháng 05/2003 đã mở đầu một kỷ nguyên của tay chơi xe đua "danh tiếng" - Cường dollar Những năm tháng sau đó, cùng với "chiến hữu" và những chiếc xe ngày một "khủng" của mình, Cường dollar nổi tiếng như một tay đua khét tiếng và tay chơi xe số 1 Sài Thành... Nhắc đến Cường dollar,công an Thành phố dù can đảm đến mấy cũng phải lắc đầu lè lưỡi... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/08.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/09.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/10.jpg[/IMG] Và đương nhiên, chẳng anh hùng máu chơi, lắm tiền nào lại không quan tâm đến mỹ nhân... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/11.jpg[/IMG] Quay trở lại chuyện bà Loan Méng... Là người phụ nữ tháo vát và nhanh nhạy, năm 2006 - 2007 bà Loan Méng đã đưa mình và "quý tử" Cường dollar lên một tầm cao mới... Trong số các công ty của mình, thương hiệu bà Loan "đặt niềm tin" là Quốc Cường Gia Lai. Khi chuyển giao quyền lực cho con trai mình, Quốc Cường Gia Lai đang kinh doanh 1 xưởng gỗ 1.000 công nhân tại Gia Lai, 4 thủy điện rải rác ở Tây Nguyên, office building Q1 Đường Nguyễn Thị Minh Khai, Dự án chung cư Trần Xuân Soạn, Dự án gần 40 ha liên doanh Quận 7, Liên doanh xây dựng Chung cư Hoàng Anh 1-2, New Saigon với Hoàng Anh Gia Lai... Xét về bất động sản và dự án thì Quốc Cường Gia Lai lớn hơn và kinh doanh hiệu quả hơn nhiều so với Hoàng Anh Gia Lai của bầu Đức... Nhưng thật oái ăm, kể từ khi "tiếp quản" Quốc Cường Gia Lai, thị trường chứng khoán và bất động sản đi xuống hại... Công ty thì thế, nhưng nào có hề gì, Cường dollar vẫn để lại dấu ấn trong lòng Sài Gòn và giới chơi xe Việt Nam là những chiếu siêu xe trong mơ... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/12.jpg[/IMG] Sau khi bán cổ phần ra bên ngoài (trong đó có SSI), bà Loan và Cường dollar vẫn sở hữu phần vốn góp khá lớn tại CTCP Quốc Cường Gia Lai. Ngoài ra, bà Loan vẫn còn hàng loạt các Công ty khác như Quốc Cường Đà Nẵng, ĐTXD Thủy điện Quốc Cường, Phát triển nhà Hưng Thịnh... Riêng CTCP Quốc Cường Gia Lai còn có các công ty trực thuộc là XNTD Quốc Cường (100%); CT TNHH DT&PT nhà Quốc Cường (90%) và các dự án liên kết khác như Sài Gòn Xanh (39%, hợp tác với BIDV), The Mansion - Nguyễn Văn Linh (50%, hợp tác với Khang Việt), Giai Việt (50%, hợp tác Hoàng Anh Gia Lai)... Chưa kể các dự án độc lập khác như Khu dân cư P7, Q8, TP. HCM; Khu 6B Nguyễn Tri Phương-Nguyễn Văn Linh; Văn phòng Nguyễn Thị Minh Khai... Thời hoàng kim (đầu năm 2007), ước tính tổng tài sản (cả phần chìm và nổi) theo giá thị trường của bà Loan lên tới khoảng 1-2 tỷ USD do giá cổ phiếu và bất động sản tăng chóng mặt. Thời điểm đó, nếu cash out toàn bộ tài sản của mình, bà Loan có thể thu về đến 500 triệu USD. Như vậy, trong số "Thập đại nữ doanh nhân" tài ba và có tài sản lớn nhất Việt Nam như bà Thái Hương (Ngân hàng Bắc Á), bà Nguyễn Thị Nga (SeAbank), bà Dương Thị Bạch Diệp (hay còn gọi là Diệp Bạch Dương), bà Loan không kém cạnh là mấy... Đến nay, tuy thị trường chứng khoán và bất động sản giảm sút mạnh, một số dự án bị đọng vốn và nợ ngân hàng khá nhiều nhưng giá trị tài sản ròng của Bà Loan vẫn còn khá lớn so với bối cảnh thị trường... Cường dollar và những chiếc siêu xe Nói về số lượng xe của Cường dollar thì ngay cả Cường dollar cũng không nhớ hết và cũng chưa ai đếm thử, chỉ biết rằng đối với dòng xe thể thao ưa thích là Lamborghini và Ferrari, trong đó có Lamborghini Gallardo SE, Lamborghini Gallardo, Ferrari 360 Spider, Ferrari F430, Ferrari F430 Spider... đều đã qua tay Cường dollar... Có thể nói những thương hiệu xa xỉ nhất thế giới (Rolls Royce, Ferrari, Lamborghini...) đều hiện diện trong các biệt thự của Cường dollar... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/13.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/14.jpg[/IMG] Ferrari và Rolls-Royce Phantom [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/15.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/16.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/17.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/18.jpg[/IMG] Bò và Ngựa đối đầu [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/19.jpg[/IMG] Hàng xóm cũng phải ngó nhìn những chiếu siêu xe của Cường dollar (góc phải bên trên) Trong số các siêu xe của mình, được sử dụng thường xuyên nhất chính là dòng xe thể thao danh tiếng Lamborghini (mà dân chơi xe Việt Nam vẫn gọi là "bò"), tiếp đến là Ferrari ("ngựa")... Mỗi lần lăn bánh trên đường phố Sài Gòn, ai ai cũng phải ngắm nhìn, trầm trồ và đương nhiên cả chụp ảnh làm "kỷ niệm" nữa... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/20.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/21.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/22.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/23.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/24.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/25.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/26.jpg[/IMG] Tất nhiên, ngay cả lúc đi du lịch, những chiếc xe của "Quốc Cường Gia Lai" cũng bị săm soi... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/27.jpg[/IMG] Bóng xanh chứ không phải bóng hồng... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/28.jpg[/IMG] Tranh thủ lại gần chiếc Ferrari [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/29.jpg[/IMG] Nghía vào xem có gì không? [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/30.jpg[/IMG] À, có chữ "Quốc Cường Gia Lai" được khắc trên táp lô (ảnh chụp đầu tháng 08/2008 tại Nha Trang) Nhiều xe, lắm tiền nên Cường dollar cũng thoáng tính... Có lần, Cường dollar còn cho một người bạn mượn chiếc xe Lamborghini đã lỗi mốt để test tốc độ và âm thanh. Mặc dù người bạn này đã chọn lơ (lái xe) thiện chiến nhất của mình nhưng anh chàng tài xế này cũng không dám nhấn hết chân ga và thậm chí mụ mẫm cả người khi không phân biệt được "rẽ phải" với "rẽ trái"... Thế mới biết, Lamborghini có "sức hấp dẫn" như thế nào... Thử cảm giác một lần lái Lamborghini Trong số các siêu xe của mình, không phải cái nào Cường dollar mới gắn mác "phố núi". Chính vì vậy khi chiếc Ferrari 430 Spider xuất hiện trên đường phố Sài Gòn ai ai cũng phải trầm trồ ngạc nhiên vì siêu xe mui trần tuyệt đẹp này lại có "hộ khẩu" Gia Lai và mang biển 81K - 6789. Biển 6789 vừa là số tiến, vừa có nghĩa là "San bằng tất cả". Được chúng bạn khen nức lời, từ đây, Cường dollar bắt đầu quan tâm đến biển đẹp và số đẹp... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/31.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/32.jpg[/IMG] Chiếc ghế thửa có giá đến 2.600 USD [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/33.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/34.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/35.jpg[/IMG] Đồ chơi "hộp số" kiểu F1 này cũng có giá trị 11.000 USD đấy các bạn à. [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/36.jpg[/IMG] Đố các bạn biết chiếc bạt phủ xe có giá bao nhiêu? Tuy nhiên, thời gian qua, cũng chỉ vì sính biển đẹp mà Cường dollar đã dính vào vụ rắc rối chuyện 1 xe 2 biển (Rolls Royce Phantom biển tứ quý 6 và tứ quý 8) và 2 biển 1 xe (biển tứ quý 8 được xài cho cả Bentley và Rolls Royce Phantom)... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/37.jpg[/IMG] Chuyện là thế này... Biển kiểm soát xe ô tô "tứ quý 8" (81k-8888) từng được Công an Gia Lai cấp cho chiếc xe Bentley Flying (màu xanh) của Cường dollar. Sau đó, Cường dollar đã bán xe Bentley và đem hồ sơ sang tên cho người sở hữu mới (ở TP Hồ Chí Minh). [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/38.jpg[/IMG] Đăng ký chiếc RR của Cường "đô-la" [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/39.jpg[/IMG] Xe siêu sang song hành cùng điện thoại siêu đắt GoldVish. Chiếc GoldVish Violent Numbers trong hình có vỏ bọc vàng và đính 190 viên kim cương trên bàn phím, giá trong khoảng 50 đến 60 ngàn USD! [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/40.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/41.jpg[/IMG] So với Nokia Sirocco kèm theo những con Lamborghini trước đó... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/42.jpg[/IMG] ... thì GoldVish - thương hiệu điện thoại của Thụy Sĩ - đẳng cấp hơn rất nhiều. Đây đúng là điện thoại dành cho các triệu phú (trị giá từ 24 ngàn USD - 1,3 triệu USD) Bằng dollar, Cường đã "phù phép" để Phòng CSGT Công an Gia Lai đã chuyển tên, ghi thu hồi biển số nhưng thực tế không thu biển mà cấp lại biển kiểm soát 81K-8888 cũ cho "đại gia" Nguyễn Quốc Cường để gắn lại trên chiếc xe mới tậu được loại Rolls-Royce màu trắng. [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/43.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/44.jpg[/IMG] Không có gì là không thể: chiếc Rolls Royce mang biển kiểm soát "tứ quý 8" của chiếc Chiếc Bentley Flying Spur cũ của "công tử phố núi" Và khi CSGT đường bộ Công an TP Hồ Chí Minh kiểm tra tạm giữ xe ô tô 81K-8888 của Nguyễn Quốc Cường thì vụ việc trên mới bị phanh phui. Giá như chịu khó "đợi" hoàn tất hồ sơ thì ngày 08/08/2008 vừa qua, Cường dollar đã có thể ngạo nghễ rong ruổi trên chiếc Rolls Royce Phantom này. Trước đó, chiếc Rolls Royce của Cường dollar cũng đã gắn biển giả "tứ quý 6"... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/45.jpg[/IMG] Lắm xe là thế nhưng Cường dollar cũng kén chọn dân chơi xe... Điều này có thể thể hiện rõ việc Cường dollar chẳng thèm ngó ngàng gì đến Đại hội dân chơi xe năm 2007 tụ ở Vũng Tàu... Những chiếc xe đem tới đây chủ yếu là xe đã đã được độ, phổ biến nhất là độ la zăng, thêm bodykit, lắp đèn gầm, ngoài ra một số xe còn trang bị hệ thống dàn âm thanh, màn hình LCD lắp trong cargo... Những mác xe phổ biến đầu tiên phải kể tới là Mercedes, BMW, Toyota Camry hay Ford Mondeo... đều là hạng xoàng nếu so với chiếc ghẻ nhất của Cường dollar. Năm nay cũng không ngoại lệ, Cường dollar chắc không thèm tham gia các Đại hội "dưới cơ" như thế này. Thay vào đó, "đại gia" này vừa đánh tiếng với mấy "đại thiếu gia" khác tụ tập vào cuối năm nhân dịp một số bạn bè của anh về nước. [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/46.jpg[/IMG] Chuyện tình Cường dollar và Nhị Hà (hai nàng Hà Tăng - Hà Hồ) Không nói gì Cường dollar, chỉ cần có tiền và chút tiếng, việc qua đêm với các người mẫu, diễn viên... đã khá dễ dàng... Nhưng quả thực, mối tình sâu đậm và công khai của Cường dollar thì chỉ có thể là hai nàng Nhị Hà, đó là Tăng Thanh Hà (1986) và Hồ Ngọc Hà (1984)... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/47.jpg[/IMG] Cường dollar và Hà Tăng - Một thời đã xa... Chuyện kể ra thì dài và cũng hơi nhạy cảm, thế nên trong giới hạn của entry này, xin mời các bạn tạm ngó qua "ngôi nhà nhỏ" của nàng Hồ Ngọc Hà ở quận 7, Tp. HCM sau khi "cặp kè" với "công tử" Cường dollar... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/48.jpg[/IMG] Mặt tiền ngôi nhà Không đi ngoài xu hướng trang trí nội thất năm nay, Hồ Ngọc Hà chọn màu tím là gam màu chủ đạo cho phòng khách. Chiếm vị trí trung gian là bộ sofa có kích thước lớn, đường nét hơi cầu kỳ nhưng rộng rãi. Điều này dường như trùng lắp với tính phóng khoáng của cô. [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/49.jpg[/IMG] Phòng khách, nơi có bộ sofa màu tím và tấm hình lớn của chủ nhân Tiếp đó là một không gian trà thất, với chiếc bàn thấp kiểu Nhật và những chiếc đệm êm ái xếp xung quanh. Những ngày có trăng, tha hồ bó gối ở trà thất mà ngắm nàng nguyệt trên bầu trời, lẫn... dưới đáy hồ. Đi thêm vài bước chân là một thác đá phủ rong xanh mướt nằm ở vị trí giếng trời. Không chỉ tạo cảm giác dễ chịu, thác nước còn có tác dụng làm mát không khí cho khu vực phòng ăn. Ngoài ra, phần hành lang suốt ba tầng đều được thiết kế thông thoáng, sàn được lợp bằng loại vật liệu tổng hợp giả gỗ. Bất cứ lúc nào muốn, chỉ cần kê bộ bàn ghế, dựng thêm chiếc dù che nắng là nữ chủ nhân cũng có thể biến những nơi này thành không gian uống cafe thư giãn, hoặc tổ chức tiệc ngoài trời. [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/50.jpg[/IMG] Một hồ nước trong xanh ngay bên ngoài căn nhà [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/51.jpg[/IMG] Không gian phòng ăn và cầu thang dẫn lên tầng Nhưng có lẽ phải đến không gian riêng của Hồ Ngọc Hà mới thấy rõ nhất gu thẩm mỹ của cô trong trang trí nội thất. Gường ngủ rộng đơn giản và hiện đại với những đường thẳng, gấp khúc gãy gọn, hai chiếc bàn đầu giường cùng phong cách này. Sự hài hoà về màu sắc, kiểu dáng, chất liệu của những tủ ti vi, tủ đựng đồ trang sức, bàn trang điểm… mang lại phong cách hiện đại và sang trọng cho căn phòng. [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/52.jpg[/IMG] Phòng ngủ rộng mênh mông Phòng tắm là nơi Hồ Ngọc Hà dành nhiều ưu ái nhất và cũng là nơi gây bất ngờ nhất, sàn phủ màu đen đầy cá tính, và thiết kế theo lối mở nối liền với không gian phòng ngủ. Nơi đây gần giống như một phòng spa thu nhỏ với phòng xông hơi cá nhân, chiếc bồn tắm cách điệu theo kiểu cổ điển màu trắng, tạo hiệu ứng tương phản với màu đen của sàn. Cửa sổ mở ra bên ngoài nhận ánh sáng tự nhiên vào bên trong, ngâm mình bên trong bồn tắm vào những sáng sớm cũng dễ có được cảm giác tắm với ánh sáng tràn trề của ngày mới. [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/53.jpg[/IMG] Phòng tắm là nơi được Hồ Ngọc Hà dành nhiều ưu ái nhất Liền kề với phòng ngủ là phòng thay đồ, với chiếc tủ quần áo thiết kế kiểu hiện đại có sức chứa đến hàng trăm bộ quần áo và vô số các phụ kiện thời trang của người đẹp. Hồ Ngọc Hà là người thích sưu tầm giày, thế nên Hà Hồ đặt thiết kế những chiếc kệ giày dài ôm sát tường như một cách trưng bày bộ sưu tập. [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/54.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/55.jpg[/IMG] Phòng trang điểm và để đồ diễn của Hà Hà Hồ dành tầng trên cùng làm khu vực luyện thanh và vũ đạo, bạn bè trong giới đến thăm cô cũng được tiếp đãi và thư giãn ở đây với một dàn máy hiện đại phục vụ nghe nhìn... (Hết phần 1) Lời kết: Chơi xe thực sự là "mốt" của những "triệu phú con" tại đất Sài Gòn. Một "công tử" đẳng cấp cao như Cường dollar có cả bộ sưu tập xe hơi "hàng hiệu" mỹ miều như Bentley, Mercedes, Ferrari, Lamborghini, Rolls Royce... Bộ sưu tập hiện vẫn còn đến... gần chục siêu xe của "đại thiếu gia" này vẫn ngày càng trở nên phong phú và đa dạng hơn khi mới đây €AGLE còn phát hiện ra Cường dollar còn sở hữu chiếc Mercedes SLR McLaren - siêu xe được mệnh danh "mũi tên bạc" mà giá tại Mỹ đã lên đến nửa triệu USD - trên đường Lê Lợi, Tp. HCM... [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/56.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/57-1.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/58-1.jpg[/IMG] [IMG]http://i192.photobucket.com/albums/z97/hung_cattuong/59-1.jpg[/IMG] Cường dollar đang ra lấy xe để về biệt thự ở Quận 7 Tuy nhiên, xem ra trong garage của Cường dollar vẫn thiếu bóng dáng những chiếc xe "đầu gấu", không biết nếu được "diện kiến" anh Nguyễn Đại Dương (chủ New Century, Hà Nội), Cường dollar có "thửa" thêm những chiếc xe hầm hố hiệu Hummer hay không. Link của bài viết gốc: http://blog.timnhanh.com/satecay/comment/35A7D5FA |
Re: Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
Hy vọng rằng, trong số anh em chúng ta đây, ai cũng có cách nhìn cách nghĩ tích cực, không nên cổ xúy cho một thói hư, phản cảm.
Trân trọng. |
Re: Giai thoại về Công tử Bạc Liêu!
cùng ý nghĩ với anh Phúc.
|
Re: Giai thoại về Công tử Bạc Liêu!
em thích nhất đoạn ở trên, hi'a hi'a... thanks anh hung_cattuong nhieu lém ạ
|
Re: Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
Trích:
|
Re: Giai thoại về Công tử Bạc Liêu!
mỗi người có những niềm đam mê khác nhau, hoàn cảnh cũng khác nhau, nếu nếu niềm đam mê của mình không làm gì Sai Trái hoặc ảnh hưởng đến người khác là Ok rồi, theo ý kiến cá nhân mình không nên ý kiến về người khác như thế này thế kia, vì biết đâu trong hoàn cảnh ấy mình cũng như người ta thôi...
về niềm đam mê chơi xe, nếu mình có tiền, mình cũng sẽ mua xe xịn hoặc sang.. vì đó là niềm đam mê cá nhân tuy nhiên cũng đừng vì niềm đam mê quá mà làm những chuyện thái quá...giống như mình kết em Cê Đê của mình dzị.. chỉ là ý kiến cá nhân, các anh em nếu thấy mình sai thì góp ý với mình nhé,, |
Re: Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
Đầu tiên là ko nên làm theo, mình có muốn làm theo cũng có được đâu anh, mình ko giàu như nó, nhưng nếu mình giàu và là con một được cưng chiều như nó thì chưa chắc mình đã có suy nghĩ như vầy mà biết đâu mình còn hơn thế nữa. :roll:
Chỉ biết tiêu xài thôi ư, chưa chắc đâu anh à, với cơ ngơi như vậy thì tụi nó làm ra khối tiền đấy chứ, chỉ là khi làm ra tiền thì chả khi nào nó cho mình biết đâu và cũng chẳng ai thèm quan tâm hay biết mấy chuyện này, giống như mấy đại gia mua xe vài triệu dollas thì mình nói họ khùng, thích chơi nổi nhưng mình thử nghĩ lại xem nếu trong hầu bao họ chỉ có đúng khoản tiền như vậy thì thử hỏi họ có dám bỏ hết ra để mua xe chạy chơi ko? :roll: Chắc là không rồi, anh em mình chỉ mới chơi CD thôi mà đôi khi muốn độ xe hay mua thêm một món phụ kiện nào đó mình còn phải đắn đo suy nghĩ và thậm chí là dọ giá nữa kìa, mặc dù là món đó nằm hoàn toàn trong khả năng của mình thì người ta cũng vậy thôi. Mình nhìn và suy nghĩ tích cực là vì mình sinh ra trong hoàn cảnh khốn khó hơn nó, mình phải tự nuôi sống bản thân mình, sáng mở mắt ra là phải lo cơm áo gạo tiền nên mình nhìn cuộc sống theo hướng khác, chứ như anh là nó thì anh có đảm bảo là sẽ suy nghĩ như bây giờ không??? 8O 8O 8O |
Re: Với công tử bạc liêu, Cường đô la chỉ là con muỗi
Trích:
|
Bạch Công Tử
Bạch công tử
Bạch công tử là một tay chơi nổi tiếng ở miền Nam những năm của thập niên 1920, 1930. Cùng với Hắc công tử, tức Công tử Bạc Liêu, Bạch công tử để lại nhiều giai thoại về ăn chơi hoang phí. Bạch công tử còn là người có rất nhiều đóng góp cho nghệ thuật cải lương ở miền Nam khi đó. Ông là chồng của nghệ sĩ nhân dân Phùng Há. Bạch công tử tên thật là Lê Công Phước, còn thường gọi George Phước. Tên Bạch công tử là để phân biệt với Công tử Bạc Liêu Ba Huy, vì có nước da đen nên được gọi Hắc công tử. George Phước là con trai thứ tư của Đốc phủ Lê Công Sủng[1], người ở làng Điều Hòa, tỉnh Mỹ Tho xưa, nay thuộc phường 3, thành phố Mỹ Tho, tỉnh Tiền Giang. Theo các tài liệu còn ghi lại thì Đốc phủ Sủng là người gốc miền Trung, khoảng thập niên 1880 vào làm quận trưởng Châu Thành, sau làm quận trưởng Chợ Gạo và định cư tại đây. Là một trong những người có thế lực trong vùng thời bấy giờ, Đốc phủ Sủng từng đại diện cho tỉnh Mỹ Tho đi dự hội chợ bên Pháp và cũng nhờ vậy Bạch Công tử được đi du học tại Pháp vào năm 1909. Điều nầy trong Điếu Cổ Hạ Kim thi tập in năm 1909 có nhắc tới. Tuy nhiên, theo nhà nghiên cứu Trương Ngọc Tường thì gia đình Đốc phủ Sủng không giàu. Ông Sủng có nhiều vợ, trong đó có bà Đào Thị Linh là người ở Chợ Cũ, Mỹ Tho, có quốc tịch Pháp. Hai người kết hôn chính thức có hôn thú, nhưng nửa chửng thì chia tay nhau. Thời gian sau, khi bà Linh bị bệnh lao (bấy giờ là bệnh nan y) thì không hiểu lý do gì hai người tái hợp và kết hôn lại. Sau đó Đốc phủ Sủng thuê một căn phố ở Sài Gòn để nuôi bà Linh. Sau khi bà Linh chết khi còn rất trẻ và để lại một gia tài lớn cho cha con ông Sủng. Theo Điếu Cổ Hạ Kim thi tập năm 1915 của Nguyễn Liên Phong thì đám tang bà Linh bấy giờ được tổ chức khá ầm ĩ, có lính Tây đem dàn nhạc tới đưa tiễn. Gánh hát Phước Cương và Huỳnh Kỳ Vốn là người rất mê cải lương, trong thời gian ở Pháp George Phước từng học về ngành sân khấu. Về nước, George Phước cùng ông Nguyễn Ngọc Cương lập gánh hát Phước Cương (tên ghép của hai người). Gánh gát quy tụ được rất nhiều đào kép nổi tiếng thời bấy giờ như Năm Phỉ, Tám Danh, Tám Mẹo... Nhưng chỉ một năm sau George Phước tách ra và lập gánh Huỳnh Kỳ với sự tham gia của Phùng Há, Ba Vân, Năm Phỉ, Tám Du, Năm Thiện, Ba Thâu, Ba Đồng, Chín Móm, Năm Kiệt, Hai Sự, Hai Nữ, Tư Bé, Tư Hélènne... Theo nhiều tài liệu ghi lại thì đây là gánh cải lương có quy mô lớn ở vùng lục tỉnh Nam kỳ. Và cô đào nổi tiếng nhất Bảy Phùng Há chính là vợ của Bạch công tử. Trong thời gian đó, George Phước cho xây dựng rạp hát cũng với tên Huỳnh Kỳ, bên cạnh ngôi nhà của ông tại Mỹ Tho để làm nơi gánh hát biểu diễn thường xuyên. Đến khi George Phước sạt nghiệp thì cả ngôi nhà và rạp hát đều bán lại cho ông Lê Ngọc Chiếu, một người giàu có ở vùng Chợ Gạo và rạp hát sau đó được đổi tên thành rạp Lê Ngọc. Khoảng năm 1963, ông Chiếu bán lại rạp hát cho người khác và đổi tên thành rạp Viễn Trường, đến thập niên 1980 lại được đổi tên thành rạp Mỹ Tho. Rạp hát hiện vẫn còn trên đường Đinh Bộ Lĩnh, thành phố Mỹ Tho. Còn ngôi nhà sau năm 1975 được sử dụng làm trụ sở UBND phường 3, hiện nay là trụ sở Phòng Văn hóa Thông tin và Thể thao Mỹ Tho. http://www2.vietbao.vn/images/viet45...3-p15aa1_1.jpg Nhà của Bạch công tử http://www2.vietbao.vn/images/viet45...3-p15aa1_2.jpg Rạp hát Huỳnh Kỳ (hay rạp hát Mỹ Tho) được xây dựng kế bên nhà của Bạch công từ (nhưng hiện nay rạp hát đã bị phá dỡ và làm Nhà Sách) Bạch Công tử đã tiêu tốn rất nhiều tiền vì sự nghiệp cải lương. Thời đó những gánh hát khác đều đi bằng ghe chèo thì Bạch Công tử lại sắm một lúc tới 3 chiếc ghe có gắn máy dùng để chở đào kép đi lưu diễn và được trang bị như là du thuyền. Theo mô tả thì chiếc đi đầu chở Bạch Công tử và Phùng Há, có lầu, phía trước có cột cờ và treo cờ vàng, biểu tượng của gánh Huỳnh Kỳ. Đào kép thì đi trên chiếc ghe thứ hai, được ngăn thành nhiều phòng, nhiều ô cửa sổ, có bếp ăn, chỗ vệ sinh... Chiếc thứ ba thì chở thầy đờn, nhân viên phục vụ và cả một đội bóng. Mỗi khi gánh hát đi tới đâu, Bạch Công tử cho đào kép lên bờ đứng xếp hàng và bắt tay xã giao với chính quyền sở tại. Sau đó thì hát bản Đoàn ca, cờ vàng được kéo lên và Bạch Công tử lấy súng lục ra đưa lên trời nổ liền mấy phát. Sau đó, trong lúc đào kép lo chuẩn bị cho đêm diễn thì đội bóng thi đấu giao hữu với đội bóng của địa phương, với mục đích thu hút khán giả tối đi xem hát. Và cho dù thắng hay thua, đội bạn cũng được chiêu đãi và mời xem hát. Nhờ lưu diễn bằng ghe nên thời đó dù ở những vùng chợ quê xa xôi như Vĩnh Kim, Ba Dừa, Cái Thia... đều có gánh hát tới. Được biết trong hồi ký của nghệ sĩ Ba Vân cũng có nhắc tới việc này. Ông xem Bạch Công tử như là người ơn, vì đã có công đóng góp, tạo điều kiện cho sân khấu cải lương phát triển. Vở tuồng ăn khách nhất của gánh Huỳnh Kỳ là Giọt máu chung tình, do Năm Thiên đóng vai Võ Đông Sơ và Phùng Há vai Bạch Thu Hà. Mỗi lần gánh hát dời đi nơi khác, Bạch Công tử lại cho kéo cờ vàng, đốt pháo và rút súng lục ra bắn. Khán giả thì đứng chen trên bờ vẫy tay chào. Không chỉ để lại dấu ấn trong lòng người dân miền sông nước, gánh Huỳnh Kỳ của Bạch Công tử còn thu hút được khán giả Sài Gòn. Trong hồi ký Nổi trôi trong ánh đèn màu, nghệ sĩ Bảy Nhiêu đã viết: "Đến 3 giờ chiều thì vé các hạng của gánh Huỳnh Kỳ đều hết. Nhiều người thất vọng đón buổi tối để mua cho được vé đêm mai". Đến năm 1930, do ảnh hưởng cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới, đời sống người dân hết sức khó khăn, nhiều gánh cải lương buộc phải giải tán, trong đó có gánh Huỳnh Kỳ. Khoảng 5 năm sau, Bạch Công tử cho tái lập lại nhưng không gây được tiếng vang. Vì vậy ông cho giải thể, chấm dứt sự nghiệp theo cải lương. Cuối đời Lúc còn hưng thịnh, Bạch công tử từng tuyên bố ông sẽ không bao giờ nhờ vả người khác. Nếu có sạt nghiệp thì ông sẽ lái xe hơi ra Vũng Tàu và chạy thẳng xuống biển để kết liễu cuộc đời. Nhiều người cho rằng gọi là "ăn chơi" nhưng thực ra Bạch Công tử cũng chỉ lo cho gánh hát. Mặc dù vậy ông cùng với Công tử Bạc Liêu để lại khá nhiều giai thoại. Và trong giai đoạn đó, những người như Bạch Công tử, như thầy Năm Tú (người nhập cảng linh kiện từ Pháp về tổ chức lắp ráp và kinh doanh máy hát đĩa thời đó) đã có công trong việc phát triển cải lương ở Nam bộ. Vương Hồng Sển, trong hồi ký 50 năm mê hát của mình cũng viết: "Tôi có nhiều cảm tình riêng đối với Cậu Tư". Sau khi chia tay với Phùng Há, Bạch công từ ngày càng lún sâu vào nghiện ngập. Tài sản lần lượt bán hết, người ta thấy ông lang thang ở vườn Ông Thượng (nay là Tao Đàn, thành phố Hồ Chí Minh). Mặc cho cơn nghiện và đói khát hành hạ, ông không hề ngửa tay xin xỏ hay nhờ vả ai. Sau đó ông được một người thân mang về chăm sóc. Đó là ông Nguyễn Ngọc Phi[2], một điền chủ đất ở chợ gạo, con trai một người bạn thân của ông Lê Công Sủng, bố của Bạch công tử. Cuối năm 1949, Nguyễn Ngọc Phi đưa Bạch công tử về về chăm sóc tại gia đình ông ở thị trấn Chợ Gạo. Nhưng vì hậu quả của nghiện ngập, Bạch công tứ mất đầu năm 1950. Theo ông Trương Ngọc Tường thì sau khi đã thành danh, nữ nghệ sĩ Phùng Há nhớ lại những người từng là ân nhân trước đây như thầy tuồng, đạo diễn, bà đã bỏ tiền ra xây mồ mả cho nhiều người. Trong đó có việc cải táng mộ Đốc phủ Lê Công Sủng và 2 người con của bà với Bạch Công tử đưa về Sài Gòn. Riêng mộ Bạch Công tử thì vẫn còn tại Chợ Gạo. Nguồn từ http://vi.wikipedia.org/wiki/B%E1%BA%A1 ... t%E1%BB%AD Đi tìm mộ Bạch công tử và chuyện người giữ mộ http://upnhanh.com/userimages/images...nj13142_1.jpeg Trong quá trình sưu tầm tư liệu cho công trình nghiên cứu “Lịch sử cải lương Nam bộ 80 năm”, (Đã in thành sách - NXB Trẻ 2003) tôi đã may mắn được NSND Phùng Há cho biết về nơi an nghỉ của Bạch công tử- một trong số hai người nổi tiếng Nam kỳ Lục tỉnh những năm 1920 về sự giàu có và lối sống xa hoa. Đây cũng là một trong những người tiên phong trong lĩnh vực phát triển cải lương- một loại hình ca kịch mới lạ nhưng nhanh chóng chinh phục được mọi tầng lớp khán giả thời bấy giờ. NHỮNG NĂM CUỐI ĐỜI Bạch công tử tên thật là Lê Công Phước, là con trai thứ tư của ông Lê Công Sũng - quan đốc phủ tỉnh Mỹ Tho những năm cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20. Do nước da trắng, ông được đặt mỹ danh là Bạch công tử để phân biệt với Hắc công tử con hội đồng Trạch ở Bạc Liêu. Lúc còn hưng thịnh, Bạch công tử đã từng tuyên bố sẽ không bao giờ nhờ vả người khác, nếu lỡ có sạt nghiệp thì ông sẽ lái xe hơi ra Vũng Tàu và chạy thẳng xuống biển để kết liễu cuộc đời, nhưng đoạn cuối cuộc đời của Bạch công tử không đơn giản như ông đã tuyên bố. Theo sự chỉ dẫn của Nghệ sĩ Nhân dân Phùng Há, tôi tìm về huyện Chợ Gạo (tỉnh Tiền Giang), đứng trước mộ Bạch công tử để tưởng niệm ông và nghe kể về đoạn cuối của một đời người có một thời xa hoa lừng lẫy. Sau khi chia tay với nghệ sĩ Phùng Há, Bạch công tử ngày càng lún sâu vào con đường nghiện ngập. Tài sản lần lượt ra đi, xe hơi cũng bán nên ông không thực hiện được ý định tự trầm ở biển Vũng Tàu. Người ta thấy ông lang thang ở vườn Ông Thượng (nay là Tao Đàn- TPHCM). Mặc cho cơn nghiện và đói khát làm tình làm tội, ông không hề ngửa tay xin hoặc nhờ vả ai. Sau đó, Bạch công tử được một người thân mang về chăm sóc. Người đó là Nguyễn Hoàng Phi, sinh năm 1907 là một điền chủ đất Chợ Gạo (trước 1975) nên bà con trong vùng gọi ông là “Chủ Hoàng”. Ông Hoàng Phi là con của huyện Chung (Nguyễn Huỳnh Chung), là bạn thân của đốc phủ sứ Lê Công (cha của Bạch Công tử), ông Phi nhỏ hơn ông Phước khoảng 10 tuổi. Vốn tình thâm giao giữa hai gia đình quan chức, ông huyện Chung gởi ông Phi cho ông Phước để kết thành huynh đệ. Lúc hưng thời, ông Phước giúp ông Phi để có uy quyền của một điền chủ, nên khi nghe ông Phước sa cơ thất thế ông Phi liền tìm ông Phước xin được hoàn ân. Cuối năm 1949, ông Phi rước ông Phước về chăm sóc trong gia đình ông ở thị trấn Chợ Gạo. Vì hậu quả của việc hút sách nên ông Phước đã chết ngay trong nhà ông Hoàng Phi vào đầu năm 1950 (nay là cơ quan Huyện ủy Chợ Gạo). Qua thị trấn Chợ Gạo về hướng Gò Công khoảng 1km, có một con đường với hàng me cổ thụ, do ông Chủ Hoàng trồng hồi Pháp thuộc nên con đường này có tên Hoàng Phi. Đầu đường Hoàng Phi được nối liền từ tỉnh lộ Mỹ Tho - Gò Công. Mộ Bạch công tử nằm trong một vườn dừa rợp mát thuộc ấp Thạnh Khiết, xã An Thạnh Thủy, huyện Chợ Gạo. Sau 3 lần tới lui tìm tư liệu, tôi đã được ông Nguyễn Hoàng Lũy, sinh năm 1926 (con trai thứ ba của ông Hoàng Phi) người gìn giữ ngôi mộ của Bạch Công tử hơn 50 năm qua tiếp đón nhiệt tình và cung cấp thông tin. Ông Lũy vẫn còn nhớ rõ, sau gần một tháng phát bệnh, ông Tư Phước chết trong một buổi chiều. Ngày ông qua đời, ông Hoàng Phi vẫn còn khỏe mạnh và gia đình ông vẫn còn giàu có. CUỘC GẶP GỠ GIỮA NSND PHÙNG HÁ VÀ NGƯỜI GIỮ MỘ Ông Lũy cho biết, vào năm 1999, có một lần NSND Phùng Há đến gia đình ông tìm mộ Bạch công tử. Theo NSND Phùng Há thì đây cũng là nguyện ước cuối đời bà đối với người chồng đã quá cố. Trước đây, vì hoàn cảnh chiến tranh loạn lạc, bà lại có quá nhiều công việc với xã hội, nên đến năm 90 tuổi bà mới thực hiện được ý nguyện riêng mình. NSND Phùng Há đặt vấn đề cho bà lấy hài cốt của Bạch công tử đem thiêu lấy tro đem về chùa Nghệ Sĩ là chùa Nhựt Quang ở Gò Vấp, TPHCM, nơi NSND Phùng Há làm Chủ tịch Hội đồng quản trị từ nhiều năm nay để thờ. Ngày trước, NSND Phùng Há cũng đã tìm bốc mộ ông bà đốc phủ Sũng (khi bà về làm vợ Bạch công tử thì cha mẹ chồng đều đã qua đời) và hai con của bà với Bạch công tử (người con trai lớn tên Paul Lộc và cô con gái tên Suzane Lý đã mất trước khi Bạch công tử mất) gởi vào chùa Huỳnh Kim (gần chùa Nghệ Sĩ bây giờ). Khi biết ý định của NSND Phùng Há, ông Lũy không đồng ý vì theo lời ông: “Nếu bà bốc mộ lấy cốt ông Tư Phước về an táng có nơi chốn đàng hoàng và xây mộ mới thì tôi sẵn lòng chấp thuận, còn bà định hỏa táng thì tôi không bằng lòng. Bởi vì, hỏa táng là hết không còn dấu tích gì của Bạch công tử nữa”. Ông Lũy còn cho biết thêm, Bạch công tử hiện còn một người con gái riêng (với một nữ nghệ sĩ cải lương khác đã qua đời) tên là Lili đang sống ở Pháp. Lúc Bạch công tử chết cô Lili 14 tuổi, có về để tang và đưa Bạch công tử đến nơi an nghỉ cuối cùng. Nếu Lili có về tìm mộ cha thì e rằng ông khó ăn nói với cô. TÂM TÌNH NGƯỜI GIỮ MỘ Hôm ấy là một ngày đầu xuân, sau một lúc trò chuyện trong nhà, ông Lũy đưa tôi ra vườn thăm mộ Bạch công tử. Khi ấy mặt trời đã ngả về chiều, nắng xuân vẫn dịu dàng ấm áp, pha chút lạnh của đông còn sót lại trên rừng dừa Thạnh Thủy. Những giọt nắng vàng nhạt mong manh xuyên qua kẽ lá, rơi xuống ngôi mộ một người đã có thời “ngang dọc “ để lại nhiều giai thoại về một công tử miệt đồng bằng Nam bộ trù phú. Trước nấm mồ bằng đất không bia, ông Lũy bùi ngùi nói “Đây là ngôi mộ của Bạch công tử”. Ngôi mộ ông đã nặng lòng gìn giữ bấy lâu nằm trên nền đất cao giữa vườn dừa rợp mát và êm ả. Sau một chốc hồi tưởng về quá khứ, ông Lũy nói tiếp. “Lúc Bạch công tử chết, gia đình tôi còn khá giả, dự định sẽ xây mộ đàng hoàng cho ông, nhưng vật tư lúc đó vận chuyển về quê rất khó khăn, rồi sau đó chiến tranh kéo dài đến năm 1975, mà vùng này hồi đó bất an ninh nữa. Từ sau giải phóng đến nay, kinh tế gia đình không còn như trước nên chưa có điều kiện xây mộ đá cho ông Tư. Lúc chiến tranh thì tôi chạy đi chạy về để thăm mộ và tảo mộ, từ năm 1975 tôi về ở hẳn đây sinh sống và hương khói cho mộ phần của ông Tư đến nay”. Ông còn nói thêm, ngày trước ông Hoàng Phi có lập bàn thờ riêng để thờ Bạch công tử trong nhà, khi cụ Hoàng Phi qua đời, ông Lũy thờ chung Bạch công tử và ông Hoàng Phi như lúc sinh thời hai ông kết thành huynh đệ vậy. Từ lúc Bạch công tử quá cố cho đến nay đã hơn 50 năm, năm nào gia đình ông Lũy cũng đều tổ chức cúng giỗ vào ngày 14 tháng tư âm lịch. Ngày xưa, tình thâm giao giữa hai gia tộc - đốc phủ Sũng với huyện Chung, Bạch công tử với Hoàng Phi, là con cháu phải có bổn phận gìn giữ mồ mả của người xưa. Gìn giữ mộ Bạch công tử cũng nhằm để răn dạy con cháu đời sau: Một, từng là một vương tôn công tử, sinh ra trong dòng quý tộc giàu sang, ăn chơi phung phí không để hậu về sau, khi sa cơ thất thế trắng tay và lúc nhắm mắt cũng không còn gì cả... Hai, là sống ở đời đừng ích kỷ nhỏ nhoi, keo kiệt... Chết rồi cũng không có nghĩa gì. Nguồn từ http://www.saigongate.com/forumasp/topi ... IC_ID=5002 http://www.cailuongvietnam.com/modules. ... t&sid=1341 úi chùi ui cái tít tò nghe hấp dẫn thiệt, em thanks anh acmin nhieu lém ^^ hic em tìm mãi hem coá ra cái hình của Bach công tử, hic buồn wé :(( |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 02:30 PM. |
Powered by: vBulletin v3.x.x
Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.