![]() |
anh Kế Toán
ANH KẾ TOÁN...
Yêu em, anh chấp nhận đầu tư dài hạn Dẫu biết mình tài sản chẳng hơn ai Phải bổ sung bằng nguồn vốn đi vay Chỉ mong được có em trong vòng tay duyên Nợ Ta quen nhau cũng gần hai niên độ Biết bao nhiêu nghiệp vụ đã phát sinh Tình yêu đâu là tài sản hữu hình Mà sao cứ hao mòn theo năm tháng Ta gặp nhau trong mỗi kỳ kế toán Cứ ngỡ tình mình lãng mạn quá đi Gặp thường xuyên, anh sợ khoản phải chi Mà định kỳ em lại không đồng ý Em đâu hiểu cùng tình yêu còn song hành tình phí Anh phải hạch toán làm sao cho hợp lý cả hai bên Xa em rồi anh mới lại hiểu thêm Đường đến tim em phải dự phòng đau khổ Để có tình yêu đôi khi đành chịu lỗ Nhưng tình yêu đâu phân bổ được nhiều lần Đến bây giờ anh vẫn mãi phân vân Không hiểu tình yêu có cần tìm nguyên giá Nỗi đau kia có thành Nợ mà anh phải trả Xin để anh kết chuyển hết vào tim Em có về xem lại nhật ký chung Kỷ niệm một thời ta cũng nhau ghi sổ Anh dự toán tình ta không dang dở Em thì thầm: “Đừng ghi đỏ nhé anh!” Thư tình anh bản báo cáo mong manh Anh trao vội không thuyết trình gì cả Bởi anh nghĩ ta không còn xa lạ Chế độ hiện hành đã nói hộ lòng anh Những lời yêu thực tế đích danh Những tâm sự bình quân anh nói được Những ước mơ nhập sau mà xuất trước Em mỉm cười ghi nhận hết lòng anh Còn nhớ không em những buổi chiều Những chiều mưa chứng từ nào tả xiết Lời nồng nàn anh trao em chi tiết Thật dịu dàng em tổng hợp hết tình anh Em trở về nhận lại vốn liên doanh Kiểm kê lại những lần anh sơ ý Kỷ niệm dẫu thừa xin em đừng xử lý Để anh mãi coi là chi phí dở dang. VỢ .... Thuở xưa ta vốn hiền lành Từ ngày lấy vợ, trở thành... hiền khô Còn nàng thuở ấy ngây thơ Sau khi xuất giá thành cô... xếp sòng Suốt ngày cứ oán trách chồng Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì... ... Khổ thân cho kiếp tu mi Sa chân lấy vợ khác chi đi tù Lưng thì mỗi ngày một gù Cày ba, bốn "chóp" để bù nàng tiêu Ngày xưa trông giống Triển Chiêu Ngày nay từa tựa lão tiều phu gia. ... Ngày trước nàng dạ, nàng thưa Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh Anh tưởng hoa nở trên cành Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa "Lời nói không mất tiền mua..." Nên anh ngọt lại cho vừa lòng nhau. Bây giờ chẳng hiểu vì đâu Nàng mang chứng bệnh cứng đầu... lặng câm Cái mặt thì cứ hầm hầm Nàng trợn một cái, ta... bầm mấy hôm Nhớ xưa... chỉ buồn tủi hơn! Đêm tân hôn, sau cuộc mây mưa chồng rỉ tai vợ: - Em có biết không, em là người may mắn nhất trên đời này vì chỉ mình anh có cây gậy thần làm cho em sung sướng mà thôi. Vợ tin lời chồng, cho mình là người may mắn nhất. Ngày nọ chồng đi buôn hơn một tháng mới quay về. Tối hôm đó vợ khẽ hỏi: - Sao em thấy anh hàng xóm nhà mình cũng có cây gậy như của anh vậy? Biết mình lộ tẩy, chồng bèn nói: - À hồi xưa anh có hai cây gậy, anh cho bớt một cái đó mà. Vợ chặc lưỡi than rằng: - Trời ơi! Sao anh cho cái tốt quá, phải chi để cái đó mình xài có phải sướng hơn không??? Giọng thật Vợ hỏi chồng: - Anh có thể giải thích tại sao tháng này anh không mang tiền về? - Anh xin em bỏ lối nói của một luật sư đi. Em có thể dùng giọng của một người vợ hỏi chồng mà. - OK anh! Nghe đây: “Tiền lương tháng này anh đem cho con quỷ cái nào rồi?”. Sưu tầm ở 24h |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 08:29 PM. |
Powered by: vBulletin v3.x.x
Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.