![]() |
DỰA VAI ANH MÀ KHÓC(Trần Huy Phương)
Có cánh hoa nào mà không tàn úa?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao? Có cuộc đời nào không xuống thấp lên cao? Có môi nào chưa rung vì tiếng nấc? Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi ...Và có những chiều em cảm thấy đơn côi Hãy về đây, dựa vai anh mà khóc Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc Chia bớt cho anh cảm giác xót xa Vì anh suốt đời là một sân ga Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến Dù có một ngày con tàu em thay bến Sân ga này cũng vẫn sẽ còn đây. ...Và khi nào sầu nặng dáng em gầy Hãy trở lại, dựa vai anh mà khóc Than thở với anh rằng người đời lừa lọc Sẻ bớt cho anh nỗi khổ bị dối gian Anh sẽ vỗ về "Dù mất cả trần gian Em luôn có bờ vai anh để khóc Em không bao giờ lẻ loi cô độc Em không bao giờ thiếu một bờ vai Em không bao giờ thiếu một vòng tay Khóc đi em, dựa vai anh mà khóc! |
Bài thơ cuối cùng
Anh ạ, tháng ngày mau quá nhỉ !
Một mùa thu cũ một lòng đau Ba năm ví biết anh còn nhớ Em đã câm lời có nói đâu Ðã lỡ thôi rồi chuyện biệt ly Càng khơi càng thấy lụy từng ly Trách ai đem cánh "ti-gôn" ấy Mà viết tình em được ích gì ? Chỉ có ba người đọc thơ riêng Bài thơ "đan áo" của chồng em Bài thơ đan áo nay rao bán Cho khắp người đời thóc mách xem Là giết đời nhau đấy biết không ? Dưới giàn hoa máu tiếng mưa rung Giận anh tôi viết dòng dư lệ Là chút dư hương điệu cuối cùng Từ nay anh hãy bán thơ anh Và để yên tôi với một mình Những cánh hoa lòng, hừ đã ghét Thì đem mà đổi lấy hư vinh Ngang trái đời hoa đã úa rồi Từng mùa gió lạnh sắc hương rơi Buồng nghiêm thơ thẩn hồn eo hẹp Ði nhớ người, không muốn nhớ lời Tôi oán hờn anh mỗi phút giây Tôi run sợ viết bởi rồi đây Nếu không yên được thì tôi chết Ðêm hỡi, làm sao tối thế nầy ! Năm lại, năm qua cứ muốn yên Mà phương trời nhớ chẳng làm quên Và người vỡ lỡ duyên thầm kín Lại chính là anh, anh của em Tôi biết làm sao được hỡi trời! Giận anh không nỡ nhớ không thôi Mưa buồn mưa hắt trong lòng ướt Sợ quá đi anh, có một người... |
Re: Bài thơ cuối cùng
Hình như bài thơ trên của tác giả T.T.Kh
Xin gởi đến bác một đọan của bài thơ Hai sắc hoa tigôn của tác giả T.T.Kh Một mùa Thu trước mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người đến với yêu đương. Người ấy thường hay vuốt tóc tôi Thở dài trong lúc thấy tôi vui Bảo rằng" Hoa giống như tim vỡ, Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi" |
Re: Bài thơ cuối cùng
Trích:
HAI SẮC HOA TIGÔN Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn, Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc, Tôi chờ người đến với yêu đương. Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong, Và phương trời thẳm mờ sương cát, Tay vít dây hoa trắng cạnh lòng. Người ấy thường hay vuốt tóc tôi, Thở dài trong lúc thấy tôi vui, Bảo rằng : "Hoa, dáng như tim vỡ, Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi !" Thuở đó nào tôi đã hiểu gì Cánh hoa tan tác của sinh ly, Cho nên cười đáp :"Màu hoa trắng Là chút lòng trong chẳng biến suy". Ðâu biết lần đi một lỡ làng, Dưới trời đau khổ chết yêu đương. Người xa xăm quá ! - Tôi buồn lắm, Trong một ngày vui pháo nhuộm đường... Từ đấy, thu rồi, thu lại thu, Lòng tôi còn giá đến bao giờ ? Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ... Người ấy, cho nên vẫn hững hờ. Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời, Ái ân lạt lẽo của chồng tôi, Mà từng thu chêt, từng thu chết, Vẫn giấu trong tim bóng "một người". Buồn quá hôm nay xem tiểu thuyết Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa Như hồng tựa trái tim tan vỡ. Và đỏ như màu máu thắm pha ! Tôi nhớ lời người đã bảo tôi Một mùa thu trước rất xa xôi.. Ðến nay tôi hiểu thì tôi đã, Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi ! Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ, Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu Gió về lạnh lẽo chân mây vắng, Người ấy ngang sông đứng ngóng đò. Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng, Trời ơi ! Người ấy có buồn không ? Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ Tựa trái tim phai, tựa máu hồng . |
Re: DỰA VAI ANH MÀ KHÓC(Trần Huy Phương)
Trong hoangtuden.com thi "em" ở đây là để nói em CD, xăng thì sắp lên 17k/lít mà bác còn bảo "em nó" "khóc đi em" thì chắc chết
|
Re: DỰA VAI ANH MÀ KHÓC(Trần Huy Phương)
Trích:
|
Re: THƠ SƯU TẦM
Có một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa. Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
"Đám ruộng hai bờ ở đầu hông Lâu ngày không cấy vẫn để không Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt Nhờ người cày hộ có được không?" Ông chồng đọc xong trả lời: "Đám ruộng hai bờ là của ông Cho dù không cấy vẫn để không Mùa này không cấy chờ mùa khác Nhờ người cày hộ chết với ông" Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp: "Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không Hạ đi thu đến sắp lập đông Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công " Ông chồng hồi đáp: "Biết là ruộng lâu ngày trống không Cỏ dại um tùm mọc mênh mông Nhưng mà tụi nó cày tệ lắm Kỹ thuật thua ông, có biết không ?" Bà vợ rằng: "Ruộng vẫn nơi này quá mênh mông Sao chẳng gieo đi kiếm vài đồng Ông về vẫn đó chi mà ngại Mùa ông thu hoạch khỏi tốn công" Chồng tiếp bực mình: "Này này ông nói có nghe không Ruộng ông, ông kệ cứ chơi ngông Khi nào ông rảnh ông gieo giống Còn không kẻ khác cấm cho trồng " Bà vợ chịu không nổi... gửi tiếp : "Ông à... cỏ dại lên quá mông Dân cày quê mình cứ ở không Thôi tui làm phước cho họ cấy Ông về thu hoạch... thế là xong" Ông chồng càng tức giận hơn: "Cỏ dại có mọc lên quá mông Thì bà vẫn cứ phải để không Ông mà biết được bà cho cấy Ông vể nhổ sạch thế là... xong" Bà tiếp: "Ruộng kia cỏ đã mọc đầy đồng Ông về gấp gấp có nghe không? Ruộng đang thiếu nước, lại khô cạn Ông về tưới hộ tôi trả công!" Chồng nghe thế liền gởi lại: "Ừ thì bà ráng mà kiềm lòng Bà mà léng phéng chết với ông Ông về ông cấy cho tơi xốp Cho thỏa bao ngày bà đợi mong" Hôm sau, chồng nhận đc thư vợ như sau: "Luật mới ban hành ông biết ko? Ruộng mà không cấy sẽ sung công Vậy ông thu xếp mà về sớm Kẻo mất ruộng rồi, ông trách ông" |
Những phút xao lòng - Thuận Hữu
Những phút xao lòng Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu (Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ) Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn Và cảm thấy mình như người có lỗi (Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn) Mà có trách chi những phút xao lòng Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ Đừng có trách chi những phút xao lòng THUẬN HỮU Phớt tặng Mít Những phút xao lòng của nhà thơ Thuận Hữu là bài thơ hay. Sinh thời nhà thơ Xuân Diệu đọc xong bài thơ này phát biểu: "Viết như thế là bạo nhưng mà thật, có thể chấp nhận được" . (Nhà thơ Lê Minh Quốc) |
Em củng sưu tầm được bài nè.
NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ HAI Vĩnh Hằng Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con Bởi trước con anh ấy là của mẹ Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ Nhưng suốt đời yêu mẹ, mẹ ơi Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời Hình bóng mẹ thắm vào tim anh ấy Dẫu bây giờ có được yêu đến vậy Con vẫn là người đàn bà thứ hai Mẹ đừng buồn mỗi hoàng hôn, mỗi ban mai Anh có thể nhớ con hơn nhớ mẹ Con chỉ là một cơn gió nhẹ Mẹ mới là bến bờ thương nhớ của đời anh Con chỉ là một cơn mưa mong manh Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy Nhưng có một tình yêu âm ỉ cháy Anh chỉ dành cho mẹ, mẹ ơi Anh có thể sống với con suốt đời Nhưng có thể chia tay ngày mai, có thể… Song anh ấy suốt đời yêu mẹ Dù thế nào con vẫn là người đàn bà thứ hai |
đây nữa nè..............
CÂY NGHỆ Vũ Mai Ngày yêu nhau em trồng cây nghệ nhỏ Sắc nghệ vàng một sắc em yêu Em chăm sóc từ khi cây bé xíu Để sáng nay cây vươn lá xanh rì Cây nghệ lớn rồi tình ta cũng lớn Củ nghệ già đã đủ sắc vàng yêu Lá nghệ xanh vươn rộng uống sương chiều Em ao ước tình đôi ta mãi thế Rồi tình yêu cũng vàng theo lá nghệ Độ cuối mùa lá rũ úa còn đâu Chỉ còn củ để dành chữa nỗi đau Em buồn hỏi sao trồng chi cây nghệ? ĐÔI DÉP Nguyễn Trung Kiên Bài thơ đầu anh viết tặng cho em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết Vật tầm thường cũng hóa thành thơ Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao Cùng gánh vác sức người đời chà đạp Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia Nếu ngày mai một chiếc dép mất đi Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu Cũng như mình những lúc vắnf\g xa nhau Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía Dẫu bên cạnh đã có người thay thế Mà trong long nỗi nhớ cứ chênh vênh Đôi dép vô tri gắn kết bước song hành Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội Lối đi nào cũng có mặt cả đôi Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái Như tôi yêu em ở những điều ngược lại Gắn bó nhau bởi một lối đi chung Hai mảnh đời thầm lặng bước song song Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc Chỉ còn một là không còn gì hết Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia KHÔNG ĐỀ 1 Vũ Mai Thủy tinh đẹp, mong manh, dễ vỡ Nên được dùng để đựng trái tim yêu Người yêu nhau phải trân trong nâng niu Lỡ một nhịp là thủy tinh rạn nứt Thủy tinh đẹp, dễ đi vào tiềm thức Người yêu nhau muốn tặng để nâng niu Để tôn them nét kiên định mỹ miều Của màu trắng, sáng, trong, dễ vỡ Những trái tim đã từng tan vỡ Nhình thủy tinh long gợi nhớ xa xăm Mộng cũ xưa trong tan biến mơ hồ Chỉ còn đọng tím bầm trời thương nhớ Thủy tinh vỡ hay tim ta rạn vỡ Thủy tinh đau hay ta nức nở sầu Cuộc tình đầu đã vội vã đi mau Chỉ còn xác thủy tinh – tim – mảnh vỡ. THÊM MỘT Trần Hòa Bình Thêm một chiếc lá rụng Thế là thành mùa thu Thêm một tiếng chim gù Thành ban mai tinh khiết Dĩ nhiên là tôi biết Thêm một lắm điều hay Nhưng mà tôi cũng biết Thêm một phiền toái thay… Thêm một lời dại dột Tức thì em bỏ đi Nhưng thêm chút lầm lì Thế nào em cũng khóc Thêm một người thứ ba Chuyện tình đâm dang dở Cứ thêm một lời hứa Lại một lần khả nghi Nhận thêm một thiệp cưới Thấy mình lẻ loi hơn Thêm một đêm trăng tròn Lại thấy mình đang khuyết Dĩ nhiên là tôi biết Thêm một lắm điều hay |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 09:45 AM. |
Powered by: vBulletin v3.x.x
Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.