![]() |
Đêm qua, tắt TV xong lên giường nằm đọc sách nhưng chẳng vào
Đêm qua, tắt TV xong lên giường nằm đọc sách nhưng chẳng vào. Bật điện thoại nghe FM, tình cờ nghe được một câu chuyện khiến ta giật mình tự hỏi: Đời này ta sẽ còn gặp bố mẹ mình bao nhiêu lần nữa?
Có người mỗi năm chỉ về thăm bố mẹ được một lần. Nếu bố mẹ còn sống được 20 năm nữa thì họ cũng chỉ được gặp 20 lần. Nhưng với nhiều người, bố mẹ có thể còn sống trên đời này khoảng 10 năm nữa thôi, vậy là chỉ còn 10 lần gặp mặt bố mẹ. Khoảng thời gian bố mẹ còn trên đời này của mỗi người có thể ngắn hơn nữa; chắc có người trong chúng ta không dám nghĩ tiếp! Chủ đề mà chương trình phát thanh đưa ra trò chuyện cùng thính giả xoay quanh câu chuyện của một chàng trai từ miền quê tới thành phố xa xôi lập nghiệp. Sau khi học xong, anh ở lại thành phố và bắt đầu đi làm. Rồi thời gian trôi đi; 5 năm liền anh không về quê thăm bố mẹ được một lần. Mới đây, anh đón được bố mẹ mình đến sống cùng mình ở thành phố thì không lâu sau, người mẹ được phát hiện là bị ung thư giai đoạn cuối. Theo lời bác sĩ, thời gian cho mẹ anh chỉ còn khoảng 1 năm, và khoảng thời gian đó đang từ từ ngắn lại khi mỗi ngày trôi qua... Giờ đây, ngoài lúc đi làm, anh dành tất cả thời gian còn lại để ở bên mẹ mình. Anh nhớ lại tất cả những gì mà bố mẹ đã dành cho anh từ thuở ấu thơ và nhận ra rằng mình thật có lỗi với bố mẹ. Lúc này, anh mới thấy được sự quý giá của những khoảnh khắc được ở bên bố mẹ mình. Trên đất bạn (Trung Quốc) mà sao nghe câu chuyện lại thấy giống với cuộc sống đang diễn ra trên quê hương mình đến vậy! Đời này ta sẽ còn được gặp bố mẹ mình bao nhiêu lần? Chàng trai kia cũng sẽ giống như đa số chúng ta. Nếu như mẹ anh không lâm bệnh nặng, cuộc sống cứ đều đều trôi qua thì anh cũng chẳng thể nào nhận ra được những gì quý giá đang dần rời bỏ mình. Xã hội không ngừng phát triển, cuộc sống ngày càng nhiều áp lực. Mỗi người đều mải lo cho sự nghiệp và cuộc sống bề bộn của mình: Bàn chuyện làm ăn, tìm kiếm cơ hội, quan hệ xã hội, thù tiếp khách khứa bạn bè, rồi học thêm cái này cái kia... Nhiều người ở xa quê, mỗi năm chỉ về thăm bố mẹ được một vài lần. Nhưng cũng có người sống gần bố mẹ ngay trong cùng một thành phố mà cũng chẳng có thời gian tới thăm bố mẹ được vài lần trong năm. Chúng ta có thực sự là bận đến mức không còn thời gian để giành cho bố mẹ mình không? Có phải như thế thật không nhỉ? Nhớ có lần bạn tôi cũng đã hỏi: "Mỗi năm anh về thăm bố mẹ được mấy lần?". Nhưng lúc đó tôi cũng không để tâm, chỉ trả lời là "hai, ba lần gì đó" rồi chẳng nghĩ ngợi gì nữa. Mới đây thôi, ngồi trò chuyện cùng anh giám đốc công ty, anh ấy bảo "các cụ cứ thích tất cả các con ở loanh quanh đâu đấy không xa nhà mình để khi muốn là gặp được ngay mới thoả". Tôi nghe xong cũng cười đồng ý rồi chẳng nghĩ ngợi gì nữa. Lúc trước tôi chẳng hiểu sao cứ mỗi dịp có một trong 3 anh em về thăm nhà là y như rằng, mẹ tôi lại hỏi sao cả mấy đứa không cùng về, hay là "chúng nó bận việc không về được à?". Tôi chỉ cười mẹ tôi sao hay "thắc mắc" vậy, rồi cũng chẳng nghĩ ngợi gì nữa... Còn bây giờ thì tôi cũng đang nghĩ: Đời này mình còn được gặp bố mẹ bao nhiêu lần? bài này haimap sưu tầm được. |
Re: Đêm qua, tắt TV xong lên giường nằm đọc sách nhưng chẳng vào
Một bài hay nhất mà mình đựơc đọc
Tết này con về mới mẹ, mẹ ơi! hu hu hu |
Re: Đêm qua, tắt TV xong lên giường nằm đọc sách nhưng chẳng vào
MẸ ơi!!! mai con về!!! :cry: :cry:
|
Re: Đêm qua, tắt TV xong lên giường nằm đọc sách nhưng chẳng vào
Một năm em mới về được 1 lần. Huhu em là thằng con bất hiếu. Cảm ơn bác Hai giúp em giác ngộ sớm :cry: :cry: :cry:
|
Re: Đêm qua, tắt TV xong lên giường nằm đọc sách nhưng chẳng vào
Thiệt tình khi đọc bài viết này mới thấy mình thật bất hiếu. Cua cũng là một người xa quê, học và làm việc tại SG này, tuy Cà Mau không xa lắm nhưng không hiểu tại sao một năm chỉ về được 2 hoặc 3 lần. Cuộc sống cứ kéo mình theo và mình như quên mất tuổi thơ, quên mất gia đình nhỏ bé của mình, nhiều đêm nằm chim bao thấy cảnh cha cõng mình trên vai lội qua con sông mọc đầy hoa súng, thấy mẹ may cho 2 chị em những con búp bê bằng vải....thức dậy mà rưng rưng nước mắt.Hai chị em suốt ngày đâm đầu vào chuyện làm ăn, kiếm tiền, còn thằng em út thì vô tư suốt ngày chỉ biết game và game ....Thấy lâu không được gặp con, ông bà già lại lật đật leo xe vượt 400km lên thăm con mặc cho mệt nhọc bởi say xe....hix...cũng không biết mình còn được gặp cha mẹ bao nhiêu lần nũa... Giờ nghĩ lại thật hổ thẹn với bản thân !: :cry:
|
Re: Đêm qua, tắt TV xong lên giường nằm đọc sách nhưng chẳng vào
Ừ, cuối tháng này mình về thăm Bố Mẹ!
|
Re: Đêm qua, tắt TV xong lên giường nằm đọc sách nhưng chẳng vào
chào các bạn.
đây là 1 bài viết rất hay, câu chuyên này xảy ra ở trung quốc nhưng có tầm ảnh hưởng rất nhiều. những người, những anh em chúng ta không biết như thế này thì gặp lại ba mẹ bao nhiêu lần. đừng để cơm áo gạo tiền chi phối tòan bộ, đừng để muộn khi mình mình nhận ra điều mà mình phải làm. khi có tiền rồi chưa chắc ba mẹ mình còn sống.???? dành thời gian cho ba mẹ mình nhiều hơn các bạn nhé. :!: :!: :!: |
Re: Đêm qua, tắt TV xong lên giường nằm đọc sách nhưng chẳng vào
Cám ơn anh Haimap đã sưu tầm một chuyện rất hay...cuộc sống cuốn mình đi mà mình không nhận ra thời gian dành cho những người yêu thương ngày càng ít đi.
Ở đây còn có một mặt khác nữa... có trường hợp cha mẹ ở cùng con cái, nhưng cũng giống như ở xa nhau vậy, sớm tối gặp mặt được 2 lần, cơm nước ít khi có đủ các con....Simba chưa là chức cao gì cả, chỉ là nhân viên bình thừờng thôi, nhưng cũng đã thấy đi về thất thừơng rồi, để ba mẹ chờ cửa hòai. giờ đọc bài của anh haimap mới giật mình... |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 04:42 AM. |
Powered by: vBulletin v3.x.x
Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.