Re: Thơ tự mần
Qua cung đường Cà Ná
Phong cảnh thật hữu tình
Bên cheo leo núi đá
Bên cát trắng, biển xanh
Cung đường uốn lượn quanh
Né lô nhô đá ... lạc
Một bên hàng dừa xanh
Bên nhấp nhô sóng bạc
Một nhánh núi rẽ ngang
Đâm sát ra bờ biển
Lô nhô đá dàn hàng
Như vẫn lăm le tiến?
Đá núi ... yêu Sóng chăng?
Nhưng Sóng yêu Bờ cát
Ngàn năm vẫn thuỷ chung
Vỗ Bờ rì rào hát
Đá núi đã hiểu ra,
Nên đã dừng bước lại?
Im lặng đứng bên đường
Dõi mắt trông Sóng mãi.
Qua cung đường Cà Ná
Nhớ gió quái tạt ngang
Cùng với bao nhiêu đá
Đứng ngắm biển mênh mang.
Cà Ná 25/10/2008
__________________
Gác kiếm
|