Trích:
Nguyên văn bởi duyanhpt
Lãng du đêm vắng bước nhẹ tênh
Nguyệt tà soi bóng núi gập ghềnh
Dáo dác ngó quanh tìm tửu quán
Chỉ còn lối vắng đá chông chênh
Bàng bạc tiêu sơ trăng soi chếnh
Xào xạc thê lương lá dập dềnh
Chân mỏi gối mềm thèm hớp rượu
Cho đời quên bớt nỗi lênh đênh
|
Quên
Cho đời quên bớt nỗi lênh đênh
Đây chút rượu nồng tôi với anh
Sớt chia bóng trăng tàn đáy cốc
Nỗi niềm xưa cũ nhẹ nhẹ tênh
__________________
Nến thắp lên không chỉ để sáng mà còn để người ta thổi tắt đi.