Nguyệt tình
Cuộc đời có sinh ly tử biệt, có hợp có tan tựa như ánh trăng trên trời, có khi tròn khi khuyết. Một vòng tuần hoàn của trăng cũng giống như đời người – có những cái đẹp tồn tại mong manh và có thể dễ tiêu tán chỉ trong một thoáng chốc. Có lẽ vì vậy, khi buồn, người ta thường ngắm trăng để tìm cho mình một sự đồng cảm, sẻ chia:
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng
Cúi đầu nhớ cố hương
(Tĩnh dạ tứ - Lý Bạch)
Nguyệt tình là một bản nhạc đầy quyến rũ, với những thanh âm của đêm, tiếng côn trùng, của những nốt nhạc đa thanh đa sắc đã vẽ ra một khung cảnh thật thơ mộng. Có trăng, có tình, có hẹn ước.
Những âm thanh nhẹ nhàng đầy lắng đọng dần dần hòa vào lòng người lúc nào không hay. Có tiếng vỗ về ru êm của màn đêm, có tiếng réo rắt của nỗi lòng, có tiếng khóc than của ánh trăng đơn lạnh! Có tiếng đồng vọng của những kẻ tri âm xa cách muôn trùng chẳng hẹn ngày sum họp…
Trăng trong đêm xa mờ, tĩnh lặng. Một vầng trăng cô độc, một bóng kẻ lữ hành cô độc, ấy thế cũng là hai một mình soi chiểu trong nhau, sao chẳng thể nào vơi đi nỗi cô quạnh? Phải chăng lòng người còn vương vấn một nỗi niềm riêng?
Từng có kẻ ngồi ưu tư về một mùa tuyết biết có rơi chốn xa nào đó, thì giờ lại có kẻ u hoài khi biết chắc rằng "Minh nguyệt hà tằng thị lưỡng hương" (Tống Sài Thị Ngự - Vương Xương Linh) – Trăng sáng nơi này cũng chiếu sáng cả hai nơi. Nơi này ta có trăng làm bạn, nơi kia cũng có kẻ dốc cạn chén sầu dưới ánh sáng ôn nhu diễm lệ ấy!
Ánh trăng cứ muôn phần dịu dàng lại càng khiến nỗi cô quạnh trong lòng thêm phần sâu sắc. Huống hồ, có khi nào kẻ lữ hành trên con đường phiêu bạt lại chẳng một lần bầu bạn cùng trăng!
Cho nên, sao có thể không buồn, không hoài cảm trước một vầng trăng đơn lạnh trong đêm như thế, sao có thể không động lòng khi nghe một khúc tấu ca ám ảnh đến thế!
Thiên hạ suy cho cùng khốn đốn cũng chỉ vì một chữ tình, sầu não vì tình, buồn khổ vì tình. Ai cho xa cách để nhớ nhung vương vào từng cơn gió, xót xa cho từng cánh hoa tàn, đơn lạnh dưới một vầng trăng lẻ bóng, để rồi càng hiu quạnh hơn trong màn tuyết dày đặc giữa mùa đông băng giá!
Vậy chẳng phải là phong hoa tuyết nguyệt ấy, cảnh đẹp say lòng ấy chẳng qua cũng xuất phát từ chính tâm hồn con người, từ chính những đồng cảm sâu sắc nhất của những kẻ độc hành hay sao?
Thế mới biết rằng, dù thời gian có để lại dấu ấn ở nơi đâu đều có những kẻ si tình viết nên những giai điệu mà hàng ngàn năm sau vẫn có kẻ đồng điệu say mê. Bởi thế gian này, chẳng ai cắt nghĩa cho thấu chữ tình, để Lý Mạc Sầu phải thốt lên đầy trăn trở:
Hỏi thế gian tình ái là chi
Mà đôi lứa thề nguyền sống chết?
Nguồn: vietnamnet.
____________________________________
Đây thực sự là một bộ Album hòa tấu rất đáng để thưởng thức bởi những giai điệu mượt mà, êm đềm dễ đi vào lòng người và đưa người nghe vào một không gian của núi rừng tĩnh lặng, thả hồn theo tiếng rì rào của gió, tiếng líu lo của chim, tiếng róc rách của dòng suối...
p/s: Em đang có đủ bộ 4 album ( 60 bài ) của bộ hòa tấu này, ACE nào muốn thưởng thức thì pm cho em, em sẽ chép ra CD và gửi tặng để mọi người cùng thưởng thức.
__________________
The end is just the beginning!