Trích:
Nguyên văn bởi mobinam
Thơ và tửu tuy hai mà một
Tửu và thơ tuy một mà hai
Tuổi thơ không của riêng ai
Tửu ai nấy uống, thơ ai nấy mần
|
Rượu là rượu mà thơ là thơ
Rượu uống bao nhiêu là tùy thú
Nhưng mà thi hứng phải ăn dzơ (ăn rơ- nói theo giọng miền Tây)
Vậy nên thơ rượu phải nhờ hưng thu (hứng thú)
__________________
Sống có bao lâu, vui vui, buồn buồn...