Trích:
Nguyên văn bởi gauden
Uống mãi cũng phải về trông
Con vợ nheo nhóc nỡ lòng làm ngơ?
Mần ăn chẳng thể vẫn vơ
Sếp mà tóm được mần thơ toi đời!
|
Sêp mà tóm được, thì mời
"Nó" vô Tửu quán tơi bời một phen
Biết đâu, rồi "nó" lại quen
Đòi vô nhậu riết? Gấuđen, sợ gì?
__________________
Gác kiếm