tự nhiên em lại thấy sợ những tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ...
để thấy kim ngắn kim dài cứ quay vòng như thế...
mà em thì vẫn ko biết em đang muốn gì...
Muốn gì đây ở cuộc sống này?
Muốn gì đây ở chính bản thân mình?
Muốn gì đây...muốn gì đây?
Để lúc nào trong thời gian em vẫn luốn có những lúc khủng hoảng...
Những lúc lặng im đến nao lòng mà đầu thì trống rỗng...
Cứ chẳng biết mình ngày sau sẽ ra sao...
Khi chính em bây giờ vẫn lạc lõng...
Lạc lõng trong chính ngôi nhà của mình...
Lạc lõng trong chính cuộc sống của mình...
Em sợ thời gian sẽ ghi hằn lên trong em...
Ký ức của quá khứ và một tương lai quá mơ hồ...
Nếu hôm nay ngay bây giờ em vẫn ko lớn...
Thì ký ức của em sẽ cứ lặp lại mãi và tương lai thì vẫn cứ bị một áng mây che phủ...!
__________________
MỖI NGÀY TÔI CHỌN MỘT NIỀM VUI...
|