Tatathai lại tạo cảm hứng cho chị viết bài này
Tháng 1-07, lấy chồng…
cưới nhau hôm trước, hôm sau phải dọn nhà…ăn tết ở nhà thuê…mấy tháng sau đó lo phụ chồng xây nhà giúp bố mẹ…nó đã kg có honeymoon như bao người con gái đi lấy chồng khác…
bắt đầu cuộc sống mới, hai vợ chồng vét sạch tiền mua xe…phải bán thêm vàng mừng đám cưới và mượn thêm tiền nữa ... những ngày đầu, nó kg chịu nổi tiếng nổ ầm ầm vang khắp xóm ấy, tai nó như điếc đặc …tối ngủ còn mộng mị cái âm thanh quái gở đó…nhưng rồi nó bắt đầu quen và yêu…nghe tiếng xe xa xa đầu ngõ là là nó mừng, tươi tắn chuẩn bị ra đón chồng…nhà thuê gói gọn không tới 30m2 nhưng nó thấy ấm áp và hạnh phúc lạ…Ngoài 2 vợ chồng, còn phải nuôi thêm 3 cái miệng ăn…là RU A, Benly và Tô.
Nhà nhỏ nên phải cột Benly và Tô ngoài ban công…cứ nghe tiếng xe CD nổ ầm ầm xa tít là chúng nó chồm lên, kêu réo nhặng xị, vẫy đuôi rối rít…
Những ngày CD hư phải mang đi sửa, chồng đi Wave, thiếu vắng cái âm thanh đó, nó buồn…
Tháng 4-07, đi tour đầu tiên…chồng bảo xem như honeymoon, nó không thích…
Nó bắt đầu có nhiều bạn mới…gai góc, xù xì, cá tính đủ kiểu…tất cả đối với nó như một thế giới xa lạ…mà nó chỉ quen với trường lớp, gia đình, sách vở và những người bạn “hiền lành”…nên nó thích nhìn ngắm những bạn mới và cười…cuộc sống thật tươi đẹp…
Nó thích nhìn ngắm cảnh vật xung quanh nên chẳng bao giờ nó ngồi yên…nó luôn căng hết tất cả các giác quan để có thể thu vào tầm mắt muôn trùng cảnh đẹp của quê hương…nó yêu quá Việt Nam…là núi, là làng, là những cánh đồng lúa xanh rì…là cái nắng, cái gió, cái rét mướt…là ánh mắt, cánh tay vẫy chào của người dân 2 bên đường, là cuộc sống còn nhiều thiếu thốn ở những nơi nó đi qua…đặc biệt nó yêu anh em HTD của nó, những người cực kì “xấu xí” và “khùng” luôn yêu thương đùm bọc nhau trên những cung đường…
Nó đặc biệt yêu cảnh đồng quê, ghiền mùi khói đốt đồng …nơi nào đi qua cũng làm nó nhớ quê hương miền Bắc của nó vậy...nơi chôn nhau cắt rốn mà ông bà nội mất khi bố nó đi bộ đội, mẹ nó bỏ ông bà ngoại, gửi lại tuổi trẻ, dắt díu đàn con nhỏ dại ra đi vì tương lai…nơi mà đã nửa cuộc đời, nó hiếm hoi về được vài lần nhưng mà nó yêu lắm…
Đứng bên ni đồng thấy mênh mông bát ngát
Đứng bên tê đồng cũng thấy bát ngát mênh mông…
Nó đặc biệt dừng mắt lâu ở những ngôi trường…yêu lắm những ngôi trường quê, đơn sơ…
Nhưng…
Nó không thể thích nghi với gia đình mới, cuộc sống mới…nó cô đơn…nó sống trong nỗi nhớ thương bố mẹ nó vô bờ…nó gào thét, khóc lóc thế nào chồng nó cũng kg thể hiểu nổi…
Nó cứ lềnh bềnh, trôi nổi…cho đến những ngày đi tour…háo hức như trẻ con được cho đi chơi…
tour tiếp nối tour…cứ xa thành phố là nó nhẹ lòng...trở về là nó bệnh…nó lặn ngụp trong khói bụi, công việc, học hành…
chồng muốn bán xe, nó kg chịu...chiếc xe có tuổi ngang với đời sống hôn nhân của nó…bao vui buồn gắn bó với nó…nhưng chồng nó vẫn quyết bán…
Ngày cuối cùng, chồng chở nó đi dạo trên chiếc xe thân yêu…nó buồn…anh đừng bán xe nhé…
bán, kg bán…rồi cũng bán…
…
Cuộc sống thay đổi…anh em HTĐ của nó thay đổi, kẻ ra đi, người ở lại...nó mệt…nó từ bỏ tất cả…từ bỏ bạn bè là từ bỏ ánh mặt trời…nó khóc….
Nó yêu mọi người.
__________________
Attraversiamo
|