Chạy một quãng đường hơn 30km từ A Tép, 2 anh em đến ngã ba Trường Sơn lịch sử
.
Đông Trường Sơn đoạn từ A Dớt đi Thạnh Mỹ.
Còn Tây Trường Sơn đoạn Bù Lạch – A Tép đi Hiên.
Dừng xe lại tại ngã ba lịch sử này, hai anh em đều có chung một tâm trạng thật đặc biệt, khó diễn tả hết được chỉ biết ngắm nhìn trời đất và thả hồn và hát theo những giai điệu quen thuộc “Sợi nhớ sợi thương” phát ra từ chiếc điện thoại nhỏ mang theo.
Một dãy núi mà hai màu mây Nơi nắng nơi mưa, khí trời cũng khác Như anh với em, như Nam với Bắc Như Đông với Tây một dải rừng liền
Đường ra trận mùa này đẹp lắm Trường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây.
Trường Sơn Tây anh đi, thương em Bên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạo Muỗi bay rừng già cho dài tay áo Hết rau rồi, em có lấy măng không.
Còn em thương anh bên Tây mùa đông Nước khe cạn bướm bay lèn đá
Biết lòng anh say miền đất lạ Chắc em lo đường chắn bom thù
Anh lên xe, trời đổ cơn mưa Cái gạt nước xua tan nỗi nhớ
Em xuống núi nắng về rực rỡ Cái nhành cây gạt nỗi riêng tư.

Từ ngã ba này, rẽ trái sẽ đi qua Lào, rẽ phải là hướng đi A Lưới.
__________________
The end is just the beginning!