Re: Thơ Hakunamatata
Đây là một bài thơ tôi viết để tặng cho một cô gái bán cà phê tên Ngọc ở khu vực chợ Nhật Tảo. Thời gian gặp gỡ tuy ngắn ngủi nhưng tôi và em đã có những kỷ niệm sâu sắc. Rồi em bất ngờ nghỉ bán cà phê và đi đâu đó mà tôi không hề hay. Không phone, không mail, không biết nhà em đâu mà kiếm. Mất hút, bặt tin, ...
Cà phê
Hôm ấy cà phê có đắng hơn
Em hỡi xin em một chút đường
Thêm vào cho lòng anh dịu bớt
Những khát khao vị ngọt yêu thương
Tình anh như những hạt cà phê
Bán đầy ngoài chợ em mua về
Rang lên cháy sém rồi xay nhuyễn
Tan nát tình anh đau tái tê
Tình anh em nỡ bỏ vào phin
Rồi rót nước sôi mặc chết chìm
Bưng ra ngoài quán cho khách uống
Vị đắng tình anh tận trái tim
Em vẫn lạnh lùng, thế cũng thôi
Cà phê em khéo chế nước sôi
Uống vào bao khách khen tấm tắc
Từng giọt tình anh lặng lẽ rơi
27.7.2000
__________________
Có phải xuân tàn răng rụng hết?
Đêm qua nhai nát một nhành mai.
|