Bài này em viết trên một diễn đàn khác cũng khá lâu rồi, không có hình thực, các bác chịu xem hình sưu tầm nhé.
Vâng, Trường Sa ngày ấy không như bây giờ, rất nhiều gian khổ và khó khăn. Đề có những luống rau xanh ngắt như các bạn đã thấy thì các con tàu tiếp tế của ta phải chở từng xô đất từ đất liền ra đảo. Chính chúng tôi, những anh em trên tàu đã từng nhường những lít nước ngọt cuối cùng cho các đồng đội trên đảo, những lít nước đó anh em sinh hoạt xong rồi cố gắng gom lại để tưới rau.
hình sưu tầm
hình sưu tầm
Đây là kiểu tắm của các chiến sỹ trên nhà dàn, nước tận dụng lại để tưới rau.
Hình sưu tầm
Còn nhà giàn DKI (viết tắt của từ dầu khí I), ace cứ tưởng tượng nó giống như một cái chuồng bồ câu đứng trên bốn cái chân giữa bốn bề là biển, biển lặng thì không sao nhưng những lúc gió bão thì các bác biết rồi đó...Đã có nhà giàn bị sập vì bão, có những lúc vì gió lớn tàu chúng tôi không cập được vào đảo, rất muốn vào dù chỉ để trao cho nhau gói thuốc lá, những tờ báo nhưng đành chịu, chỉ hỏi thăm nhau qua bộ đàm.
hình sưu tầm
Nhưng cũng có những kỷ niệm thật khó quên, anh em trên tàu và trên đảo tổ chức giao lưu đá bóng, sân bóng là bãi biển phẳng lỳ, đá xong nhảy ùm xuống biển tắm, rất thích. xong chúng tôi còn được các anh em trên đảo tặng những con ốc nón và những nhành san hô rất đẹp. Rất tiếc là hồi đó máy ảnh là một món đồ xa xỉ nên em không lưu lại được những hình ảnh đẹp .
__________________
Qua nửa đời phiêu dạt
con lại về úp mặt vào sông quê
ơi con sông dạt dào như lòng mẹ
chở che con qua chớp bể mưa nguồn...