Xe đó đây mọi thông tin, lịch sử về các lọai xe khác.... |

30-01-2009, 10:31 PM
|
 |
Senior Member
Mới độ dáng xe
|
|
Tham gia ngày: Jan 2009
Đến từ: Bình Dương
Bài gởi: 160
Thanks: 122
Thanked 498 Times in 133 Posts
Biến số xe: 58A-1613
|
|
Tiểu sử của nhà sáng lập Honda
" Ông Soichiro Honda - Nhà sáng lập Honda. Trong suốt thời thơ ấu của mình, Soichiro Honda luôn bị những chiếc máy bay mê hoặc và luôn mơ ước được lái một chiếc ô tô."
THỜI THƠ ẤU CỦA SOICHIRO HONDA
1. “Con chồn mũi đen”
Ông Soichiro Honda - Nhà sáng lập Honda
Trong suốt thời thơ ấu của mình, Soichiro Honda luôn bị những chiếc máy bay mê hoặc và luôn mơ ước được lái một chiếc ô tô.
Niềm say mê và mơ ước là hai điều luôn thường trực trong cuộc đời của Soichiro Honda. Mỗi người, khi còn trẻ đều có mơ ước và hoài bão của mình, nhưng cơn lốc của cuộc đời thường cuốn nó theo. Tuy nhiên Soichiro Honda không bao giờ quên được giấc mơ ngày thơ ấu của mình.
Mơ ước có lẽ là điều khó biến thành sự thật nhất. Mặc dù vậy, với Honda, ông là một người có tài, và với sự tự rèn luyện bản thân, ông đã theo đuổi được hoài bão của mình và biến giấc mơ thành hiện thực. 84 năm cuộc đời của ông luôn đầy ắp những thử thách khó khăn, nhưng phương châm của ông là luôn “theo đuổi vượt qua thử thách”. Tính cách này cộng với sự quyết tâm đã giúp ông đạt được mục đích của mình.
Ông Soichiro Honda sinh ngày 17 tháng 11 năm 1906 tại Yamahigashi, làng Komyo (nay là Tenryu), hạt Iwata thuộc Shizuoka Prefecture. Năm Shoichiro sinh ra cũng là năm đầu tiên giải đua “Grand Prix" được tổ chức tại Le Mans nước Pháp. Ngay từ đầu, dường như cuộc đời của ông đã được gắn liền với lịch sử của đua xe.
Shochiro Honda là con trai cả của gia đình Gihei Honda. Bố của Honda, ông Ghihei là một thợ rèn. Do nghề nghiệp của ông nên trần nhà của gia đình Honda luôn ám khói đen. Công việc chính của ông là sửa chữa những dụng cụ nông nghiệp, bên cạnh đó ông còn rèn thêm gươm và thỉnh thoảng được thuê sửa súng săn lợn rừng và gấu. Từ kinh nghiệm đó, Ghihei đã tự mình chế tạo súng. Ông làm tương đối tốt vì vậy cửa hàng bán súng ở địa phương đã thuê ông sửa chữa súng cho những khách hàng của họ. Với sự nổi tiếng về kỹ năng và sự khéo léo, ông đã được cả làng ca ngợi về đạo đức và tay nghề của mình.
Khi còn nhỏ, Shoichiro luôn quanh quẩn bên bố, xem ông làm việc và qua đó ông đã học được cách tự làm đồ chơi cho mình. Tài sản mà Gihei thừa kế cho con trai mình chính là lòng yêu thích nghề cơ khí.
Ngài Soichiro Honda
Lúc còn là một cậu bé tiểu học, Soichiro được bạn bè gọi với một biệt danh là “Con chồn mũi đen". Mũi của ông luôn đen do ông suốt ngày quanh quẩn cạnh cha mình để giúp ông rèn và do ông luôn chạy nhảy, hoạt động nên được gọi là “con chồn".
Ở trường, Soichiro thường học giỏi các các môn tự nhiên và thủ công, nhưng môn tập đọc và tập viết thì ông thường kém hơn do ông không thích học những môn này và thấy nó thật buồn tẻ. Vì vậy, ông rất sợ khi phải cầm bảng điểm về cho gia đình đóng dấu.
Ba năm trước khi Soichiro tốt nghiệp trường tiểu học, cha của ông, ông Ghihei ngoài việc làm rèn còn mở thêm một cửa hàng sửa chữa xe đạp. Lúc này xe đạp trong làng cũng không nhiều, nhưng ông Gihei đã sớm tiên đoán được sự phát triển của nó. Một lý do nữa khiến ông mở cửa hàng là do ông bị bệnh đau dây thần kinh khiến ông khó có thể tiếp tục làm thợ rèn được nữa. Vào thời gian đó chỉ có một nơi duy nhất trong làng có thể thấy xe đạp là cửa hiệu của làng và chỉ có rất ít người biết đi xe. Để mở rộng công việc kinh doanh của mình, ông Gihei bắt đầu bằng việc dạy dân làng cách đi xe đạp. Hàng ngày trước khi đi học, Soichiro thường giúp cha mình ở cửa hiệu cho đến khi bạn ông - ông Uichi Yamazaki đến rủ đi học. Họ cùng nhau đi bộ đến trường. Trên đường đi, họ vui thích nói về những thay đổi, những điều bắt đầu có ảnh hưởng và thay đổi cuộc sống, mang đến sự văn minh như họ được biết.
2. Tàu lượn - kỷ niệm khó quên
Vào một ngày của năm 1917 (Soichiro lên 11 tuổi), khi đang học ở trường, Shoichiro nghe thấy một vài người nói rằng tháng 5 này sẽ có một phi công người Mỹ tên là Art Smith sẽ đến bãi tập quân sự Wachiyama ở Hamamatsu để trình diễn kỹ thuật bay nhào lộn của mình. Mặc dù lúc đó mới đang học lớp năm và Hamamatsu cách nhà khoảng 20 km nhưng Soichiro Honda đã quyết định đi xe đạp đến đó. Ông đạp xe về hướng Hamamatsu, một thị trấn mà ông chưa bao giờ đến trên một chiếc xe to quá khổ so với ông lúc bấy giờ. Hành trình 20 km không phải là dễ thậm trí đối với cả một người lớn, nhưng do quá thích thú và tò mò muốn xem tàu lượn nên ông đã đến được bãi tập luyện. Trên đường đến đó, ông như càng bị mê hoặc bởi những chiếc ô tô ông nhìn thấy trên đường. Lúc này là những năm đầu của thế kỷ 20 và động cơ đốt trong cùng với tất cả những tiện lợi của nó là đại diện cho những gì mới mẻ và hiện đại trong tương lai.
Khi đến được bãi tập, niềm vui thích thú của ông sớm bị dập tắt khi ông không có đủ tiền mua vé vào xem. Thất vọng nhưng vẫn quyết tâm, ông nhìn xung quanh và tìm thấy một cây thông, ông trèo lên cây và trốn ở đằng sau cành lá. Ông không hy vọng sẽ có thể nhìn thấy tốt nhất. Tuy nhiên, ngay sau đó ông đã nghe thấy tiếng rú của động cơ xung quanh mình. Tiếng ồn của động cơ, tiếng máy bay cất cánh và kỹ thuật nhào lộn đã khiến ông thấy cực kỳ thú vị và suýt nữa bị ngã xuống đất.
Trên đường trở về nhà, trong đầu ông đầy ắp những ấn tượng mà ông đã được chứng kiến ngày hôm đó và biết rằng ông sẽ không bao giờ quên được kỷ niệm này.
" Nguồn : www.honda.com.vn "
|
The Following 2 Users Say Thank You to catwoman For This Useful Post:
|
|

30-01-2009, 10:38 PM
|
 |
Senior Member
Mới độ dáng xe
|
|
Tham gia ngày: Jan 2009
Đến từ: Bình Dương
Bài gởi: 160
Thanks: 122
Thanked 498 Times in 133 Posts
Biến số xe: 58A-1613
|
|
Tuổi trẻ và thử thách của ông HONDA
Ông Honda thời trai trẻ
Sau khi tốt nghiệp cấp hai năm 1922, Soichiro cùng bố đi lên Tokyo sau khi xem một quảng cáo tìm người giúp việc được đăng trên tờ báo thương mại.
Nơi họ đến là một cửa hàng sửa chữa ô tô có tên là Art Shokai. Ông đã được nhận vào học việc tại cửa hàng Art Shokai và Shoichiro đã bị thu hút bởi những tiếng ồn của động cơ, máy móc. Một điều khác cũng khiến ông bị mê hoặc là những người mặc áo đồng phục, trong đó có cả những thợ điện, kỹ sư tàu hỏa, lái xe và phi công. Ông luôn cảm thấy rằng những người đội mũ và mặc đồng phục này dường như có nhiều sức mạnh hơn.
Ông Soichiro Honda cho rằng sự kiện ấn tượng nhất trong trong cuộc đời niên thiếu của ông là lần đầu tiên thoáng trông thấy một chiếc xe ô tô chạy ở trên đường. Ông nhớ mãi cảm giác như bị thu hút vào vật chuyển động đó. Cái gì đã thúc đẩy ông chạy đuổi theo chiếc xe khi nó bị biến mất trong đám bụi mù mịt. Lúc đó ông không nhận ra điều này nhưng đó quả là một sự kiện vĩ đại, khi nhìn thấy chiếc xe dường như ông đã nhìn thấy tương lai của mình trong khi đứng trong đám bụi đầy mùi gas, mùi dầu và cảm nhận được hơi nóng sức mạnh của chiếc xe ô tô đó.
Cửa hiệu Art Shokai cách Hamamatsu 350 km. Lý do duy nhất để cậu bé 15 tuổi muốn làm việc ở đây là có cơ hội được tiếp xúc gần gũi với những chiếc ô tô. Ông không hoàn toàn mong muốn kế nghiệp công việc kinh doanh của cha ông. Mặc dù ông là anh cả của 9 đứa em, ông vẫn muốn biết được mọi thứ về chiếc xe ô tô. Ông cảm thấy là mình đã may mắn khi được nhận vào cửa hàng Art Shokai, từ chỗ không hề biết chút gì về ô tô và Tokyo thì không giống như thị trấn của ông, những con đường rộng lớn, ngoằn ngoèo và những tòa nhà to lớn, trên những con đường đông nghịt có rất nhiều các loại ô tô và tàu điện khác nhau. Trước đây ông chưa bao giờ trông thấy tàu điện cả. Nhưng ông không thích tàu điện bởi vì khi chúng dừng lại thì động cơ cũng yếu dần đi. Ông cảm thấy ô tô là một phương tiện giao thông thuận tiện hơn nhiều.
Những năm tháng học việc tại cửa hiệu Art Shokai
Sau khi cha của Soichiro trở về nhà, ông một mình ở lại cửa hiệu với những người thợ khác, tất cả những người thợ này đều lớn tuổi hơn ông và lúc này ông mới nhận ra vị trí của mình trong cửa hiệu. Trong khi ông hình dung là mình sẽ được làm một việc gì đó liên quan tới máy móc, ô tô, nhưng thực ra công việc của ông chỉ là công việc nội trợ và trông trẻ cho gia đình ông chủ. Ông luôn phải cõng những đứa trẻ và trên lưng lúc nào cũng ướt đẫm nước tiểu của chúng.
Buổi tối khi đã làm xong hết công việc, Soichiro thường trốn vào trong xưởng để được ngắm những chiếc ô tô. Ông không hài lòng với công việc của mình và thậm chí còn nghĩ sẽ từ bỏ để trở về nhà. Chính lúc này, Sochiro Honda được ông Hikoji Kitazama, người giám sát trực tiếp động viên, giúp đỡ. Và trước khi lên Tokyo, Soichiro đã hứa với mẹ của ông rằng, ông sẽ không trở về cho đến khi học thành tài, vì vậy ông đã tự nhắc nhở mình “Trong bất cứ trường hợp nào mình cũng phải cố gắng học được nghề này.
Vào một ngày mùa đông khi tất cả mọi người ở xung quanh đều rất bận bịu thì Soichiro được ông chủ gọi giao việc. Đó là công việc đầu tiên ông được làm với tư cách là một thợ cơ khí. Hôm đó là một ngày băng giá, ông nhớ là mình phải nằm ở dưới gầm xe gắn một thanh sắt vào dưới thân xe để bảo vệ cho động cơ của xe. Toàn bộ công việc diễn ra nhanh chóng, nhưng đó là công việc đầu tiên nên ông cảm thấy rất hãnh diện. Nhưng thật không may, công việc đó không được lặp lại, ông lại phải trở về trông trẻ và làm công việc nội trợ.
Công việc học nghề khắc nghiệt đó đã giúp ông cứng rắn hơn và trở thành một người đàn ông có thể đương đầu với bất cứ thử thách nào xảy ra trong cuộc đời sau này. Những ngày học việc không hoàn toàn là những ngày tồi tệ. Hàng ngày sau khi hoàn tất mọi công việc, ông được phép đi tới cửa hiệu thứ hai của Art Shokai nơi mà một chiếc xe ô tô đua đang được làm tại đó. Ông Sakakibara, ông chủ cửa hàng rất ham mê đua xe, một môn thể thao mới được giới thiệu ở Nhật Bản và ông này dự định tham dự cuộc đua bằng chính chiếc xe của mình .
Cũng vào khoảng thời gian này, những người Mỹ gốc Nhật mang xe đua về triển lãm tại Nhật Bản và câu lạc bộ đua xe của Nhật được thành lập. Phong trào đua xe ô tô bắt đầu được hình thành ở Nhật. Vào buổi tối, dưới sự hướng dẫn của ông Sakakibara, những người thợ sửa chữa sau khi làm xong những công việc thường ngày của họ thì cùng nhau lắp ráp chiếc xe đua và họ thường say mê làm đến tối khuya. Từ chỗ không có chút kinh nghiệm nào về những chiếc xe đua, họ đã cùng nhau thử nghiệm và cố gắng thực hiện. Soichiro rất thích những người thợ này và thường đứng quan sát họ làm việc.
Nguồn : www.honda.com.vn
|
The Following User Says Thank You to catwoman For This Useful Post:
|
|

30-01-2009, 10:51 PM
|
 |
Senior Member
Mới độ dáng xe
|
|
Tham gia ngày: Jan 2009
Đến từ: Bình Dương
Bài gởi: 160
Thanks: 122
Thanked 498 Times in 133 Posts
Biến số xe: 58A-1613
|
|
Trận động đất và những thay đổi
Trận động đất đó là một thảm họa khủng khiếp. Toàn bộ Tokyo hầu như bị cháy lụi với gần 100 ngàn người bị thiệt mạng. Vào lúc động đất, Soichiro chạy vào trong nhà và giật cái máy điện thoại đang treo ở trên tường ra vì ông biết đó là một thứ rất đắt tiền và vì vậy cần được bảo vệ.
Nhưng bỗng nhiên ông chủ ra lệnh cho Soichiro phải đưa những chiếc ô tô ra nơi an toàn. Từ trước đến nay Soichiro chỉ biết có trông trẻ chứ chưa bao giờ được lái xe, nhưng ông đã cố nhớ lại những gì mà các thợ sửa chữa đã từng làm và cố gắng lái một chiếc xe ra khỏi cửa hiệu.
Sau trận động đất, mọi thứ trở nên hỗn loạn. Không có người nào để ý hay nói bất cứ điều gì khi Soichiro chạm tay vào hoặc lái thử bất kỳ một chiếc xe ô tô nào cả. Hầu hết ô tô trong cửa hiệu là của khách hàng, nhưng cửa hiệu Art Shokai còn có một cái xe máy có thùng nhỏ ở đằng sau. Sau trận động đất, Soichiro trở thành người đi xe máy rất giỏi. Do cửa hiệu Art Shokai hầu như bị phá hủy bởi trận động đất nên họ xây một cửa hiệu tạm thời ở ngoại ô. Hàng ngày, ông đi xe máy từ cửa hiệu cũ đến cửa hiệu tạm thời. Mọi phương tiện vận tải ở Tokyo hầu như bị đình trệ, vì vậy nhiều người cần được giúp đỡ, và với chiếc xe máy của cửa hiệu, Soichiro đã giúp đỡ rất nhiều người.
Ông Honda trên mẩu Benly 1959 CS92
Cửa hiệu không có ngay kế hoạch phục hồi và tiếp tục kinh doanh vì vậy hầu hết những thợ cơ khí trở về giúp đỡ gia đình của họ. Soichiro bị cuốn hút vào cuộc sống và những công việc sau trận thiên tai nên ông quên cả liên lạc với gia đình đến nỗi ông Gihei rất lo lắng về đứa con trai của mình và ông đã tìm mọi cách đi lên Tokyo tìm Soichiro. Khi thấy con trai mình dũng cảm chạy xe máy qua những đống đổ nát của Tokyo thì ông rất yên tâm.
Ngài Honda
Do động đất nên có nhiều xe ô tô bị phá hỏng, ông Sakakibara đã mua lại những chiếc xe này để sửa chữa phục hồi và bán cho khách. Còn cửa hiệu thứ hai của Art Shokai không bị phá hủy nên chiếc ô tô đua họ đang làm không bị ảnh hưởng gì và những người thợ lại tiếp tục lắp ráp. Được sự giúp đỡ của những người yêu thích đua xe, chiếc xe đua mang tên “Art Daimler ra đời vào mùa xuân năm sau. Chiếc ô tô với khung gầm Buick và động cơ rất nặng có 6 xilanh nằm thẳng hàng của Daimler có thể chạy được ổn định ở đoạn đường thẳng nhưng do trung tâm trọng lực của xe ở quá cao nên rất khó lái ở các đoạn đường vòng. Những người thợ chạy thử vài lần rồi quyết định làm chiếc khác.
Chiếc xe thứ hai được gắn động cơ máy bay Curtiss cùng với khung gầm Mitchell của Mỹ. Chiếc xe mới thì nhẹ hơn, trọng lực ở thấp hơn và được gọi là chiếc “Curtiss". Soichiro cũng được tham gia vào dự án này. Trong nhiều đêm, những người thợ đã làm việc cần cù, cố gắng giải quyết những vấn đề khó khăn họ gặp phải. Chiếc xe Curtiss được lắp nguyên động cơ máy bay mà không có sự thay đổi gì cả. Vì vậy, khi lắp những phụ tùng ô tô thường sử dụng vào thì không có cái nào vừa. Mọi phụ tùng phải được làm lại, trong khi đó những người thợ không có bất kỳ một bản vẽ nào trong tay, họ chỉ hình dung ở trong đầu. Chính vì vậy, sau này Soichiro thú nhận là vô cùng lo lắng khi tham dự cuộc đua.
Chiếc xe “Curtiss" được hoàn thành sau 7 tháng và lần đầu tiên được xuất hiện tại cuộc đua tổ chức ở Tsurumi thuộc Kanagawaken. Ông Shinichi Sakibahara là lái xe, còn Soichiro Honda làm thợ kỹ thuật. Họ đã giành được giải thưởng và đạt số điểm cao nhất. Chàng trai trẻ Soichiro vô cùng vui sướng và chiến thắng này là bước khởi đầu cho niềm đam mê xe đua của Soichiro.
Vào mùa thu năm Soichiro 17 tuổi, ông Sakakibara cử một mình Soichiro đến Morioka, phía bắc của Nhật Bản để sửa một chiếc xe chữa cháy. Ông Sakakibara đã nhận thấy khả năng tuyệt vời về cơ khí ô tô ở cậu thanh niên trẻ của gia đình Honda. Mất hơn một ngày đường Soichiro mới đến được Morioka. Sau khi đến ga xe lửa, Soichiro đi bộ đến làng nơi có chiếc xe chữa cháy. Để hành lý trong nhà trọ, Soichiro bắt tay vào làm việc ngay. Lúc đầu, những người có mặt ở đó rất nghi ngờ khả năng của cậu thanh niên trẻ này. Tuy nhiên, sau khi chứng kiến công việc mà Soichiro làm thì họ không khỏi ngạc nhiên. Sau đó, họ mời Soichiro nghỉ tại một phòng đặc biệt của quán trọ và thết đãi một bữa tối thịnh soạn. Soichiro Honda lấy làm lạ về cách đối xử đó và từ kinh nghiệm này ông nhận ra tầm quan trọng của việc giành được sự ghi nhận của mọi người.
Ngài honda đang thăm dây chuyền ráp máy
Sau trận động đất công việc của cửa hàng Art Shokai vẫn diễn ra tốt đẹp. Doanh số bán hàng của họ vẫn tăng và hầu hết mọi nhân viên làm việc ở đây trước kia đã quay trở lại. Khách hàng của Art Shokai mang đến sửa những chiếc xe nhãn hiệu Mercedes Benzes, Lincolns và Daimlers. Vào thời điểm đó, Nhật Bản vẫn chưa có nhà sản xuất xe ô tô nào cả, tuy nhiên có rất nhiều thanh niên muốn học việc tại Art Shokai để được học những công nghệ mới và được tiếp xúc với những chiếc xe mà họ yêu thích.
Năm 1927, Soichiro trở về làng để khám sơ tuyển quân sự. Khi trở lại làng, ông được gặp các bạn bè cũ của mình và giữa họ ông nổi bật nhất, hiện đại nhất và có được một tay nghề rất khá. Soichiro là người duy nhất trong số bạn bè ăn mặc theo kiểu phương Tây và cũng là người duy nhất biết lái ô tô, biết chụp ảnh và đã từng biết đến cảm giác chiến thắng trong những cuộc đua xe. Sau năm năm học việc tại cửa hàng Art Shokai và một năm chứng minh khả năng của mình với ông chủ, cuối cùng Soichiro đã được phép tự mở chi nhánh Art Shokai ở làng của mình tại Hamamatsu. Lúc đó Soichiro vừa tròn 21 tuổi.
Nguồn : www.honda.com.vn
thay đổi nội dung bởi: catwoman, 30-01-2009 lúc 11:01 PM
|
The Following User Says Thank You to catwoman For This Useful Post:
|
|

30-01-2009, 10:58 PM
|
 |
Senior Member
Mới độ dáng xe
|
|
Tham gia ngày: Jan 2009
Đến từ: Bình Dương
Bài gởi: 160
Thanks: 122
Thanked 498 Times in 133 Posts
Biến số xe: 58A-1613
|
|
Nhà sáng lập Honda - Trưởng chi nhánh “Không bình thường”
Chi nhánh tại Hamamatsu của cửa hiệu Art Shokai được khai trương ngày 25/4/1928 với vị trưởng chi nhánh mới có 21 tuổi và một nhân viên. Bảng hiệu trước cửa chi nhánh ghi dòng chữ tiếng Anh “Art Automobile Service Station” trông khá kỳ quặc ở thị trấn nhỏ Hamamatsu.
Lúc đầu, công việc kinh doanh của cửa hàng rất chậm, nhưng sau khi chế tạo thành công máy phát điện, cửa hàng làm ăn khá phát đạt trong năm đó. Năm 1929 là năm bắt đầu diễn ra tình trạng suy thoái chung trên toàn cầu, nhưng cửa hàng của Soichiro không bị ảnh hưởng. Kỹ năng tuyệt vời và những kiến thức về xe ô tô ngoại quốc của Soichiro đã giúp cửa hàng có nhiều việc hơn và số nhân viên tăng lến đến 15 người.
Từ kinh nghiệm của trận động đất Kanto, Soichiro hiểu được sự cần thiết phải phát triển những phụ tùng có độ bền cao chịu được cả trong lửa. Từ suy nghĩ đó, ông đã có những phát minh cải tiến với nan hoa bằng sắt thay thế cho nan hoa bằng gỗ. Nan hoa bằng sắt được đánh giá cao tại Triển lãm Công nghiệp Toàn quốc và sau đó trở thành mặt hàng xuất khẩu. Soichiro đăng ký quyền sáng chế cho phát minh này và mỗi tháng, ông thu được 1.000 yên tiền bản quyền. Vào thời điểm đó, kiếm được 1.000 yên là niềm mơ ước của nhiều người.
Ngài Soichiro ngày nay và khi trai trẻ
Ngài Soichiro đang biểu diễn kỷ năng chạy xe của mình
Soichiro trở nên giàu có và nổi tiếng trong thị trấn. Tuy nhiên những qui tắc nghiêm ngặt và tính kiên quyết không chịu nhượng bộ của ông thỉnh thoảng đã gây nên sự bất đồng với nhân viên trong cửa hàng. Nhân viên trong garage thay đổi liên tục, Soichiro không thể chịu đựng được những nhân viên lười biếng, và thiếu kiên nhẫn. Còn họ thì rất sợ tính nóng nảy của ông mỗi khi ông quăng ném dụng cụ đi.
Mặc dù là một người quản lý nghiêm khắc nhưng ông cũng rất giàu tình cảm, ông yêu một cô gái tên là Sachi Isobe. Cô vừa tốt nghiệp trường trung học nữ ở Shizuoka. Năm 1935, sau khi được gia đình giới thiệu với Sachi, Soichiro đã bị cô gái đẹp này hút hồn. Sachi không những đẹp mà còn thông minh và năng động. Cô nhận ra rằng Soichiro có một cá tính khác người. Tuy nhiên, sau những ngày cưới đầy hạnh phúc và yên ấm họ đã phải đối mặt với rất nhiều khó khăn thử thách.
Nguồn : www.honda.com.vn
|
The Following 5 Users Say Thank You to catwoman For This Useful Post:
|
|
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách)
|
|
Quuyền Hạn Của Bạn
|
Bạnkhông thể tạo chủ đề
Bạn không thể gửi Trả lời
Bạn không thể gửi Đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của bạn
HTML đang Tắt
|
|
|
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 03:20 AM.
|