thời gian...!
sao bỗng sợ thời gian...
sợ cảm giác thấy tóc bạc trên mái đầu của mẹ...
thấy nếp nhăn trên khóe mắt ba...
mà vô hình chung những điều đó...mình là người góp phần gây ra nhiều nhất...
Sao bỗng sợ thời gian...
thấy mình lớn mà sao tâm tính ko lớn...
thầy mình già mà sao việc chẳng làm được bao nhiu...
vẫn ham chơi hơn ham học...cái tật...chẳng bao giờ vượt qua được chính mình....
Sao bỗng sợ thời gian...
ngày 12 tốt nghiệp còn ôm nhau khóc...
giờ là sinh viên năm cuối sắp phải đi làm...
mà làm gì bây giờ?khi kiến thức chuyên ngành vẫn là điều quá mơ hồ???
Sao bỗng sợ thời gian...
Sợ câu nói "em hãy để thời gian trả lời tất cả..."
Để đến một ngày...khi em yêu anh tha thiết...anh sẽ lại quay lưng đi ko ngoảnh mặt nhìn lại...
Lòng em sẽ tổn thương...vết thương sâu ko còn gì chữa được...
Sẽ thấy lòng tin một lần nữa bị đánh mất...cũng như bao lần trước đã cố gắng trải qua!
__________________
MỖI NGÀY TÔI CHỌN MỘT NIỀM VUI...
|