Thử hỏi chúng ta nghe được những gì từ những cuộc hội thảo ấy và đọc được những gì trong cuốn sách ấy ? Những thứ lặt vặt mang về được trong những chiếc hòm, những chuyện nhăng nhít của con chó nhỏ trên tàu, và trộn lẫn vào các giai thoại là những mẩu thông tin nhạt nhẽo, đã kéo lê từ nửa thế kỷ này trong tất cả các sách giáo khoa và với một thái độ trâng tráo hiếm thấy , song lại tương ứng với sự dốt nát và ngây thơ của người tiêu thụ, không hề ngần ngại được trưng ra như một chứng cứ, nói thế nào nhỉ, như một phát hiện độc đáo. Chắc chắn có những ngoại lệ và mỗi thời kỳ đều có những nhà du hành trung thực trong số những người ngày nay được công chúng yêu mến, tôi sẵn sàng nêu tên một hay hai người. Mục đích của tôi không phải là tố cáo những việc lừa dối hoặc trao tặng các chứng chỉ mà đúng hơn là để hiểu được một hiện tượng tinh thần và xã hội, rất đặc biệt đối với nước Pháp và xuất hiện mới đây, ngay cả ở chỗ chúng tôi.
Từ khoảng hai chục năm nay, người ta chẳng mấy khi đi du lịch, và cũng không phải các phòng họp Pleyel, năm hay sáu lần đầy chật người, chào đón những người kể chuyện các chuyến phiêu lưu, mà địa điểm duy nhất ở Paris dành cho loại hoạt động này là khoang giảng đường nhỏ bé, tối tăm, lạnh lẽo, đổ nát nằm trong một tòa nhà cũ đầu khu vườn bách thảo.
__________________
Attraversiamo
|