HOANGTUDEN CD CLUB

HOANGTUDEN CD CLUB (https://hoangtuden.com/frindex.php)
-   Văn nghệ - Thơ ca (https://hoangtuden.com/forumdisplay.php?f=26)
-   -   Viện lí do và đổ lỗi cho người khác sẽ tước đi sức mạnh của bạn (https://hoangtuden.com/showthread.php?t=3746)

womandalat 08-11-2010 04:28 PM

Viện lí do và đổ lỗi cho người khác sẽ tước đi sức mạnh của bạn
 
Điều đáng buồn là hầu hết mọi người hành động theo cách mà qua đó, họ vô tình cho phép người khác hoặc hoàn cảnh làm chủ cuộc sống của họ. Khi có việc gì đó không hay xảy ra, họ chọn cách tìm đủ lí do để biện minh, đổ trách nhiệm cho người khác và than vãn cuộc đời bất công.

Vấn đề là ở chỗ, khi làm như vậy, họ chọn để cho người khác hoặc hoàn cảnh kiểm soát cuộc đời mình, còn mình thì mãi đóng trọn vai trò của một nạn nhân hoàn toàn bất lực. Nếu một người nghĩ rằng nền kinh tế vĩ mô hoặc ông sếp ngu ngốc có lỗi trong việc anh ta nhận được đồng lương ít ỏi, hay phải làm một công việc chán chết, thì tức là anh ta đang cho phép những yếu tố bên ngoài kiểm soát cuộc đời mình, và rồi chỉ còn biết ngồi đó mà chờ cho đến khi nền kinh tế khởi sắc, hoặc ông sếp đột nhiên trở nên khôn ngoan hơn.

Đó là lí do chính khiến nhiều người có cảm giác hoàn toàn bất lực không có cách gì điều khiển, can thiệp hay kiểm soát những gì xảy đến với mình.

Họ không ngừng nói vời bản thân những câu như: “Khủng hoảng khiến mình lâm vào tình trạng khó khăn tài chính”, “Chính vì công ty ngu ngốc và bọn đồng nghiệp ngớ ngẩn mà mình ngày nào cũng có cảm giác khốn khổ thế này”, “ Trời ơi, vợ tôi khiến tôi phát điên lên mất”…

“Mọi người phải thay đổi hoặc hoàn cảnh phải khá hơn… thì mọi việc mới khả dĩ hơn đối với tôi”… Nhưng này, có phải thật sự như thế hay không?

Những người nghĩ mình là nạn nhân tin rằng, chỉ có một cách khiến cho cuộc sống của họ khá hơn là khi những người xung quanh trở nên tốt hơn, khi công việc cũng như môi trường xã hội được cải thiện.

“Giá như tôi có nhiều thời gian hơn”, “Ước gì vợ tôi hiểu chuyện hơn”, “Giá như thằng con tôi có động cơ học tập tốt hơn”… Cả một danh sách dài những điều ước như vậy.

Chừng nào bạn còn nghĩ rằng những điều không như ý không hề là trách nhiệm của mình, và rằng không phải bạn mà là một điều gì đó bên ngoài cần thay đổi, thì chừng ấy bạn còn mang mãi trên mình cảm giác yếu đuối bất lực. Bằng cách tiếp tục đóng vai trò nạn nhân, bạn sẽ hoàn toàn dựa dẫm vào lòng nhân từ của người đời và “độ may mắn” của những sự việc khách quan. Thế nhưng…

Trong phần lớn trường hợp, thế giới và cuộc sống của bạn sẽ không thay đổi… trừ khi bạn thay đổi trước.

Phải! Và khi bạn bắt đầu thay đổi, điều đó được ví như bạn tháo mảnh vải đen đang bịt mắt mình xuống để bắt đầu dũng cảm tiến về phía trước.

(Sưu tầm)

peheo_49 09-11-2010 12:11 PM

chị nói đúng không phải cuộc sống thay đổi mà chính con người thay đổi....Đừng bao giờ biện minh cho chính mình khi chưa làm được gì

huykonica 09-11-2010 10:25 PM

''KHÔNG PHẢI NƠI BẮT ĐẦU MÀ LÀ NƠI KẾT THÚC'' những khó khăn, thất bại, chán nản.... nó là một phần của cuộc sống không thể tách rời. Khi con người đối diện với nó sẽ có nhưng phản ứng khác nhau phụ thuộc vào suy nghĩ, tài chính bản thân, người tiếp xúc quanh mình, hoàn cảnh không gian và thời gian....rất nhiều thứ liên quan nó tạo cho người ta mỗi người một dạng phản ứng với sự việc khác nhau, có người im lặng chịu đựng, có người la hét than vãn, có người tìm đến chút men cay, cũng có người tìm đến sự thanh tịnh để bình tĩnh lại, cũng có người than thở khi gặp những người bạn thân để đồng cảm, cũng có người bình tĩnh ngồi viết ra kế hoạch để thoát hoàn cảnh hiện tại.....Trên hết mọi dạng phản ứng đều tìm đến mục đích sau hết là bớt căng thẳng, buồn phiền và thoát ra hoàn cảnh hiện tại, bản thân mình nghĩ mỗi cá nhân theo qui luật sinh tồn thì đều làm mọi cách có thể để thoát hoàn cảnh (kể cả các dạng phản ứng ở trên) dĩ nhiên làm theo cách trình bày của những quyển sách Kỷ Năng Sống thì quá good rồi, nhưng trên thực tế khi lâm trận chẳng ai đủ bình tỉnh,kiên nhẫn mà thực hành dù chỉ 50% kỹ năng trong sách dạy mình, đó là điều thực tế,vì lúc đó rất nhiều thứ tác động vào hành vi và suy nghĩ của mình, tóm lại cách bạn phản ứng và hành động với những gì trong cuộc sống đó là tùy vào mỗi người, thước đo duy nhất đó là thành quả sau cùng khi bạn kết thúc mà thôi.

womandalat 10-11-2010 07:58 AM

Sách thì chỉ là sách, vì từ sách đến thực tế là 1 khoảng cách quá xa và còn tùy thuộc mỗi hoàn cảnh hiện tại. Đúng là trên thực tế khi lâm trận chẳng ai đủ bình tĩnh, kiên nhẫn mà thực hành dù chỉ 50% kỹ năng trong sách dạy mình; lúc đó người ta sẽ hành xử theo bản năng là nhiều. Nhưng chính những lúc đó mới thể hiện rõ được bản lãnh của mỗi người. Thước đo duy nhất đó là kết quả sau cùng khi bạn kết thúc, vì đó có thể là thành quả mà cũng có thể là hậu quả.

LaLễVinh 10-11-2010 09:40 AM

Văn dài ý ngắn, xin đúc kết bằng câu sên sến: "ví phỏng đường đời bằng phẳng cả, thì anh hùng hào kiệt có hơn ai".
Đối với bản thân, mỗi ngày sống và làm việc là 1 cuộc chiến. Trong cuộc chiến có lúc tiến lúc lùi, chỉ cần đừng thoái chí. Thoái chí có nhiều biểu hiện: than vãn, chê trách, đổ lỗi,v.v... Làm người cần phải rõ ràng, đừng nhầm lẫn, nếu trận chiến này có vẻ yếu thế, phải biết bỏ ngay mà quay sang trận chiến khác. Và người biết bỏ trận chiến hiện tại nhẹ như lông hồng,ko để tình trạng lờ mờ kéo dài, người đó vẫn đáng được trân trọng và học hỏi.

PS: đã nhìn nhận theo kinh nghiệm và thấy đúng là những người tuổi tí (tuổi chuột) cực kỳ nhanh nhạy trong việc này, không bao giờ thoái chí mà luôn tìm trận chiến thích hợp hơn :D

cuabien 10-11-2010 11:53 AM

Trích:

Nguyên văn bởi longnhongv (Gửi 55933)
Văn dài ý ngắn, xin đúc kết bằng câu sên sến: "ví phỏng đường đời bằng phẳng cả, thì anh hùng hào kiệt có hơn ai".
Đối với bản thân, mỗi ngày sống và làm việc là 1 cuộc chiến. Trong cuộc chiến có lúc tiến lúc lùi, chỉ cần đừng thoái chí. Thoái chí có nhiều biểu hiện: than vãn, chê trách, đổ lỗi,v.v... Làm người cần phải rõ ràng, đừng nhầm lẫn, nếu trận chiến này có vẻ yếu thế, phải biết bỏ ngay mà quay sang trận chiến khác. Và người biết bỏ trận chiến hiện tại nhẹ như lông hồng,ko để tình trạng lờ mờ kéo dài, người đó vẫn đáng được trân trọng và học hỏi.

PS: đã nhìn nhận theo kinh nghiệm và thấy đúng là những người tuổi tí (tuổi chuột) cực kỳ nhanh nhạy trong việc này, không bao giờ thoái chí mà luôn tìm trận chiến thích hợp hơn :D

Chí phải ...chí phải ! Cua đúc kết lại ( và cũng là phương châm sống của cua ) Phải nhìn nhận sự việc thật sự đúng đắn, để có thể nhìn nhận sự việc đúng đắn thì phải biết chắt lọc và rút kinh nghiệm, để có kinh nghiệm thì ta có 2 lựa chọn: 1 là nếm trải 2 là lắng nghe.
1.Nếm trải : Ta sẽ rút được kinh nghiêm xương máu nhưng có khi khó mà còn có cơ hội để rút kinh nghiệm
2.Lắng nghe : Nghe để mà ngẫm (sàn lọc), ngẫm xem đúng hay sai? ta phải làm sao cho đúng, cho tốt nhất có thể ( nhờ kinh nghiệm của người đã rút... )...giống như được che chở bởi người mở đường, người mở đường mà sụp ổ gà thì tất nhiên thấy vậy ta dại gì đi theo...hehe ( P/S : thanks ace mở đường và báo hiễu của ace)
Bởi vậy cuộc sống là luôn phải học hỏi không ngừng, riêng Cua thì chọn phương án lắng nghe (nếu dc lựa chọn) vì thấy cuộc đời mình rất "mong manh dễ vỡ" nên tốt nhất là "chậm mà chắc"...hi

P/S : Mình cũng tuổi tí....hehe thôi ta cứ miệt mài gặm nhấm cuộc đời của ta...hehe

haimap198 10-11-2010 12:43 PM

SỐNG...
sống không giận không hờn không oán trách
sống mỉm cười với thử thách chông gai.
sống vươn lên theo kịp ánh ban mai
sống an hòa với những người chung sống.
sống là động nhưng lòng luôn bất động.
sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
sống yên vui danh dự mãi coi thường.

" tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến"

lời phật dạy.

onggiachonggay_an 10-11-2010 04:39 PM

"Con người ta thích cho hơn là nhận, Nhưng "lỗi" chả ai thèm!"
chống gậy!


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 09:58 PM.

Powered by: vBulletin v3.x.x Copyright ©2000-2025, Jelsoft Enterprises Ltd.