đây nữa nè..............
CÂY NGHỆ Vũ Mai
Ngày yêu nhau em trồng cây nghệ nhỏ
Sắc nghệ vàng một sắc em yêu
Em chăm sóc từ khi cây bé xíu
Để sáng nay cây vươn lá xanh rì
Cây nghệ lớn rồi tình ta cũng lớn
Củ nghệ già đã đủ sắc vàng yêu
Lá nghệ xanh vươn rộng uống sương chiều
Em ao ước tình đôi ta mãi thế
Rồi tình yêu cũng vàng theo lá nghệ
Độ cuối mùa lá rũ úa còn đâu
Chỉ còn củ để dành chữa nỗi đau
Em buồn hỏi sao trồng chi cây nghệ?
ĐÔI DÉP Nguyễn Trung Kiên
Bài thơ đầu anh viết tặng cho em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Vật tầm thường cũng hóa thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng gánh vác sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày mai một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình những lúc vắnf\g xa nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong long nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri gắn kết bước song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Như tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau bởi một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia
KHÔNG ĐỀ 1 Vũ Mai
Thủy tinh đẹp, mong manh, dễ vỡ
Nên được dùng để đựng trái tim yêu
Người yêu nhau phải trân trong nâng niu
Lỡ một nhịp là thủy tinh rạn nứt
Thủy tinh đẹp, dễ đi vào tiềm thức
Người yêu nhau muốn tặng để nâng niu
Để tôn them nét kiên định mỹ miều
Của màu trắng, sáng, trong, dễ vỡ
Những trái tim đã từng tan vỡ
Nhình thủy tinh long gợi nhớ xa xăm
Mộng cũ xưa trong tan biến mơ hồ
Chỉ còn đọng tím bầm trời thương nhớ
Thủy tinh vỡ hay tim ta rạn vỡ
Thủy tinh đau hay ta nức nở sầu
Cuộc tình đầu đã vội vã đi mau
Chỉ còn xác thủy tinh – tim – mảnh vỡ.
THÊM MỘT Trần Hòa Bình
Thêm một chiếc lá rụng
Thế là thành mùa thu
Thêm một tiếng chim gù
Thành ban mai tinh khiết
Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay
Nhưng mà tôi cũng biết
Thêm một phiền toái thay…
Thêm một lời dại dột
Tức thì em bỏ đi
Nhưng thêm chút lầm lì
Thế nào em cũng khóc
Thêm một người thứ ba
Chuyện tình đâm dang dở
Cứ thêm một lời hứa
Lại một lần khả nghi
Nhận thêm một thiệp cưới
Thấy mình lẻ loi hơn
Thêm một đêm trăng tròn
Lại thấy mình đang khuyết
Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay
__________________
To view links or images in signatures your post count must be 0 or greater. You currently have 0 posts. TÔI RẤT NGHIÊM KHẮC VỚI BẢN THÂN, TRỪ KHI BỊ CÁM DỖ!
|