Thực chất yên xe cũng ko cầu kỳ lắm, chỉ cần chọn yên tốt 1 chút là được, đạp khoảng 1 tuần sẽ quen, giảm rất nhiều cảm giác ê mông. Hay hơn chút là chơi món bao bọc yên có nệm, hoặc quần đạp xe có miếng đệm. Nhiều người còn tin rằng, với các loại yên có rãnh hoặc lỗ ở giữa sẽ giúp thoát khí nóng do ma sát khi đạp xe.
Chiều cao yên: nói cho rõ, khi cân chỉnh, ta ngồi lên yên, bỏ dép ra, bàn chân đạp pedan vuông góc với mặt đất, và nằm ngay giữa pê đan(đang nằm ở điểm thấp nhất), thấy thẳng chân là được, khi mang giày vào, chân sẽ hơi gập nhẹ 1 tí, đạp sẽ có lực hơn. Tuy nhiên, thực tế khi đi trong đường thành phố, điều này rất bất tiện, thậm chí hơi nguy hiểm, những khúc dừng đèn đỏ, chân chống nhón rất cao, như kiểu chỉ chạm đầu ngón chân. Riêng mình thì canh chỉnh yên 2 nấc, đường trường thì cao đúng tầm, thành phố thì thấp hơn khoảng 2cm, có đánh dấu hẳn hoi

.
Đạp xe bằng mũi chân (thật ra là phần trước lòng bàn chân tiếp giáp với các đốt ngón) theo thực tế của mình có vẻ rất là khó và chông chênh, thiển ý của mình là ít ai đạp như vậy. Theo mình, người ta chủ yếu là đạp bằng giữa lòng bàn chân, nhiều người còn cho rằng, dưới lòng bàn chân là 1 số huyệt, sẽ tốt cho sức khỏe.
Nói chung đạp xe cần kết hợp rất nhiều động tác: đạp quay, đạp nhấn, nhanh chậm, sang líp dĩa, nhỏm người lên sau khoảng 10p, ngồi thằng, lâu lâu ngồi chồm về phía trước (nếu tay lái bướm, tay lái có sừng trâu, hoặc tay lái vòng xe đạp cuộc)... sẽ làm cơ thể thoải mái trên những quãng đường dài.
Cũng là lính mới thôi, nên có thể kiến thức có phần bị hụt, ace ai thấy sai chỗ nào thì chỉ bảo nhé